Boss Là Nữ Phụ

Chương 1909 : Đồng minh giang hồ (19)

Ngày đăng: 18:47 01/05/20


Vọng Thư mãi không chịu đi tìm Tử Vi công tử. Cuối cùng Tử Vi công tử không ngồi yên được nữa, sau khi sai đám thuộc hạ tìm hiểu vị trí của Vọng Thư liền lập tức dẫn người đi tìm.



Đây là một thành trì hạng trung, người đang giữ Quỷ Khốc cũng ở đây, trong thành hiện đang trong trạng thái vô cùng rối loạn.



Tử Vi công tử tìm rất lâu mới thấy được người trong một quán trà.



Hắn dẫn người đi lên, thế cục trong trà lâu hiện đang rất căng thẳng.



Vọng Thư dựa vào cửa sổ. Thời Sênh ngồi ở bên kia vắt chân uống trà. Mà người ngồi ở bàn đối diện chính là Hoa Dương thần y, Nguyễn Chỉ Mạt và mấy kẻ giang hồ xa lạ. Tử Vi công tử nhìn thấy một trong những tên giang hồ đó đang cầm kiếm.



Toàn thân Quỷ Khốc đen nhánh, bởi vì lúc sử dụng sẽ phát ra một âm thanh rất cổ quái nên bị gọi là Quỷ Khốc.



Hoa Dương thần y và mấy người giang hồ kia ở trong cục diện đối lập nhau, còn Vọng Thư và Thời Sênh rõ ràng là đang ngồi xem diễn trò.



Tình hình hiện tại trong trà lâu đúng là như thế.



Vọng Thư cùng Thời Sênh tới quán trà trước. Sau đó Hoa Dương thần y, Nguyễn Chỉ Mạt và gã đàn ông đeo mặt nạ kia cũng tới. Oan gia ngõ hẹp gặp nhau chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.



Hoa Dương thần y nhìn thấy Thời Sênh liền lập tức nghĩ tới chuyện Thời Sênh ra tay đối phó với đồ đệ của mình ở Ngũ Phong Sơn lúc trước. Lại thấy Thời Sênh vô cùng tiêu dao tự tại, tư thế không để người vào mắt, không hiểu sao ông ta liền nổi giận.



Thời Sênh còn chưa kịp đánh thì đám người giang hồ đang nắm trong tay Quỷ Khốc liền từ trong một phòng trà đi ra, thế nên mới tạo thành thế cục như lúc này.



Hiện tại lại có một nhóm người nữa tới, không khí có vẻ càng thêm ngưng trọng.



“Người của Tử Vi sơn trang cũng muốn tới cắm một chân sao?” Hoa Dương thần y nhìn chằm chằm Tử Vi công tử với vẻ mặt không tốt.



Tầm mắt của Tử Vi công tử thoáng nhìn qua Hoa Dương thần y, rơi xuống trên người Vọng Thư. Hắn tạm dừng mấy giây rồi lại một lần nữa đem tầm mắt quay trở lại trên người Hoa Dương thần y, “Tiền bối nghĩ nhiều rồi, ta không có hứng thú với Quỷ Khốc.”



Hoa Dương thần y vẫn duy trì sự cảnh giác: “Vậy không biết Tử Vi công tử tới nơi này làm gì vậy?”



Hoa Dương thần y biết tới tiếng tăm của Tử Vi sơn trang, đặc biệt là Tử Vi công tử từ nhỏ đã nổi tiếng kia.



Giờ hắn xuất hiện ở đây, vừa lúc Quỷ Khốc cũng có mặt ở đây.



Hắn nói không có hứng thú với Quỷ Khốc, tất nhiên Hoa Dương thần y không tin rồi.




“A!”



Người vây xem hét lên chói tai vội vã chạy đi, lại có một ít người đi ngược chiều tới, dần dần xúm lại.



Những người này đều là người trong giang hồ, tới đây vì Quỷ Khốc.



“Giết các ngươi!” Người đang giữ Quỷ Khốc trong tay mặt mày dữ tợn, trên thân Quỷ Khốc dính đầy máu tươi, nhỏ đầy xuống mặt đất.



Hắn hét lớn một tiếng, nắm Quỷ Khốc bổ về phía người gần nhất.



Thời Sênh dịch đến vị trí an toàn, nhìn Vọng Thư và Tử Vi công tử đang vây công Nguyễn Chỉ Mạt.



Đúng thế, người vừa mới cướp ngọc trúc chính là Nguyễn Chỉ Mạt.



Dường như cô ta đã nhìn trúng ngọc trúc kia, nên dù lúc này vô cùng nhếch nhác cũng không có ý định giao trả lại ngọc trúc.



Trên mặt Vọng Thư đầy âm trầm. Thời Sênh ở bên hắn lâu như thế, chưa bao giờ thấy hắn tỏ thái độ như thế này. Đại đa số thời gian hắn đều cười hì hì, tự kỷ không thể nào chịu được.



Nguyễn Chỉ Mạt lao ra khỏi vòng vây của Vọng Thư và Tử Vi, lảo đảo rơi xuống trước mặt gã đàn ông đeo mặt nạ, nhét ngọc trúc vào trong tay hắn.



Người đàn ông hình như hơi kinh ngạc, ôm chặt lấy Nguyễn Chỉ Mạt.



Thời Sênh ngồi lên thiết kiếm bay tới bên cạnh Vọng Thư, nghiêng đầu hỏi: “Rất muốn có nó à?”



“Là tặng cho nàng.” Vọng Thư đáp.



Tặng cho cô?



Đệch!



Quà tặng ông đây mà nữ chính cũng dám cướp!!!



Cần phải cướp lại ngay!