Boss Là Nữ Phụ

Chương 1956 : Chúa tể của tinh tế (2)

Ngày đăng: 18:48 01/05/20


“Hạ Sơ ở tinh hệ Xích Nguyệt.” Cesar cắn răng nói.



Thời Sênh liếc sang Cesar. Cesar căng da đầu nhìn thẳng vào mắt cô, cố gắng tỏ vẻ trấn định, “Lúc trước giao dịch là tôi nói cho cô biết nơi Hạ Sơ đang ở, giờ tôi đã nói rồi.”



Lợi dụng sự sơ hở, ai cũng biết làm.



Thời Sênh cầm hộp đứng lên, “Ném bọn họ ra ngoài cho tôi.”



Cesar: “?” Lại ném?



Hắn là đồ vật hay sao hả?



“Thời Sênh!” Cesar hét lên một câu, “Cô không thể nghe tôi nói một câu sao?”



Thiếu nữ được Trảm Long Vệ vây quanh. Cô xoay người hơi mỉm cười, “Giao dịch của hai chúng ta đã xong. Những chuyện trước đây anh lừa tôi, tôi còn chưa tính toán với anh. Nếu anh muốn tính ngay bây giờ thì tôi cũng không ngại.”



Cesar: “...”



Thời Sênh dẫn Trảm Long Vệ rời đi, Thập Phương ở lại để ném Cesar.



Cesar hít sâu mấy hơi, “Thập Phương, cậu hãy nói với cô ấy tình hình hiện tại đi. Giờ không phải là lúc cô ấy có thể tùy hứng.”



Thập Phương không tỏ thái độ gì, “Ngài Cesar, ngài tự mình đi hay để tôi phải ra tay đây?”



“Thập Phương!” Cesar tức giận, “Lúc này mà cậu còn để cô ấy tùy ý làm bậy nữa, cậu nghĩ cô ấy thật sự có thể làm bất kỳ chuyện gì hay sao hả?”



Thập Phương ngẩng đầu, ánh mắt va chạm với ánh mắt của Cesar giữa không trung, nghiêm túc trả lời: “Ngài Cesar, Thập Phương trung thành với gia chủ.”



Cesar tức giận đến mức siết chặt nắm tay, đáy lòng vừa bực bội vừa khó chịu, ngay cả hình tượng cũng sắp không duy trì được rồi. Hắn vò mái tóc vàng lộn xộn của mình, yên lặng chửi thầm một câu: “Đệch!”



Thập Phương tự mình đưa Cesar ra khỏi Lam Tinh.



Cesar đứng ở trên thang trượt của phi thuyền. Hắn rũ mắt nhìn người đàn ông bên dưới, “Thập Phương, thời thế sắp thay đổi rồi.”



Thập Phương im lặng không nói gì.



Không thích cái thời thế này, anh ta tin tưởng gia chủ có thể dẫn dắt bọn họ đi lên tới đỉnh.




Đúng như Thời Sênh suy đoán, nó chỉ đang muốn kéo dài thời gian.



Còn về Cesar...



Hiện giờ còn chưa có chứng cớ cho thấy rốt cuộc hắn có biết chuyện này hay không.



Nếu biết, vậy tức là hắn có ý đồ khác. Nếu không biết, vậy hắn đúng là đồ ngu.



Thời Sênh nhấp vào giao diện ảo, xem từng tin tức đã được tổng hợp lại.



Sau đó cô tắt giao diện đi, “Cesar nói Hạ Sơ ở tinh hệ Xích Nguyệt, anh nghĩ cách điều tra một chút.”



“Cô Hạ Sơ thật sự còn sống sao?” Thập Phương kinh ngạc. Tuy rằng lúc trước anh ta đã biết, nhưng giờ nghe thấy thông tin xác thực, anh ta vẫn khá giật mình.



“Không biết, Cesar nói chuyện vẫn giữ lại bảy phần, thật giả thế nào phải điều tra mới biết được.” Ngay từ đầu cô đã không tin Cesar rồi.



Hạ Sơ còn sống hay không, cô chỉ tin tưởng vào chân tướng do mình điều tra ra mà thôi.



“Có điều... Nếu cô Hạ Sơ còn sống, tại sao lại không nghĩ cách liên hệ với chúng ta chứ?” Thập Phương đưa ra nghi hoặc của bản thân. Hạ Sơ là người rất thông minh, nếu cô ấy thực sự còn sống, cho dù có bị người ta bắt làm tù binh thì cũng nhất định sẽ nghĩ cách truyền tin tức về cho gia chủ.



“Cô ấy còn sống hay không giờ cũng khó nói lắm.” Thời Sênh cười như không cười, không thể nhìn ra cảm xúc chân thật của cô lúc này là gì.



Có đôi khi không nên đặt kỳ vọng quá lớn lao, nếu không khi lâm vào thất vọng sẽ dễ dàng chuyển thành tuyệt vọng.



Thập Phương tự biết bản thân mình lỡ lời nên lại gục đầu xuống: “Gia chủ, nếu tra ra được nơi mà cô Hạ Sơ đang ở thì chúng ta sẽ làm gì?”



Đầu ngón tay Thời Sênh gõ nhẹ trên mặt bàn, giọng nói vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt trước sau như một: “Tra được rồi nói sau. Nói qua tình hình hiện nay của Lam Tinh đi.”



Thời Sênh nói sang chuyện khác nên Thập Phương cũng không dám nhắc tiếp nữa, “Linh có ý đồ xâm nhập Lam Tinh, nhưng đều bị cản lại. Chuyện này gia chủ cứ yên tâm. Tuy nhiên, dân chúng ở Lam Tinh vẫn đang khá khủng hoảng. Về lâu dài, chỉ sợ sự khủng hoảng này sẽ càng lớn hơn.”



Thời Sênh hừ lạnh: “Ở chỗ của tôi mà còn khủng hoảng, vậy đuổi bọn họ ra.”



Thập Phương: “...”



Gia chủ, ngài tùy hứng như thế có tốt không đấy?