Boss Là Nữ Phụ

Chương 2026 : Sênh ca vạn dặm (27)

Ngày đăng: 18:49 01/05/20


Thời Sênh tốn thời gian để thu phục Trảm Long Vệ là để dùng cho mình, quá trình này chắc chắn là vất vả.



Trảm Long Vệ trung thành với Thời gia. Họ không quan tâm ai làm gia chủ, chỉ cần không phải là chuyện bất lợi cho Thời gia thì họ đều không quan tâm. Vì vậy Trảm Long Vệ tồn tại tương đối độc lập ở Thời gia, không có một vị gia chủ nào có thể khiến Trảm Long Vệ hoàn toàn nghe theo.



Nhưng Thời Sênh đã làm được.



Thời Sênh thu phục được Trảm Long Vệ, đám người Thời gia còn muốn cố gắng gây rối chợt yên tĩnh lại, không dám lỗ mãng nữa.



“Gia chủ, nghi thức kế vị ngài xem muốn mời…” Đại trưởng lão còn chưa nói hết câu đã bị Thời Sênh phất tay cắt ngang.



“Không mời.”



“Cái này…” Đại trưởng lão kinh ngạc, cho rằng Thời Sênh không hiểu quy tắc, nên giải thích cho cô, “Nghi thức kế vị là đại sự trong tộc chúng ta, sẽ mời những người khác đến nữa, cũng coi như là để nhận người, không mời ai thì hình như không hay hay cho lắm?”



“Đến lúc cần quen thì tự khắc sẽ quen thôi.” Bây giờ vây cánh của cô còn chưa đủ, cô không thèm đi làm bia đỡ đạn sống.



Hơn nữa mọi người ở ngoài chẳng lẽ đều không quen biết cô hay sao?



“Gia chủ, làm vậy không hợp lễ nghĩa.”



Thời Sênh nhìn đại trưởng lão. Đại trưởng lão nghẹn lời. Con nhóc này sao lại càng lúc càng đáng sợ hơn trước kia vậy chứ.



Cả đời này có loại người nào ông lại chưa từng gặp qua chứ. Nhưng khi đối diện với ánh mắt của cô, ông ta vẫn cảm thấy rùng mình.



Thời Sênh nhàn nhạt đáp lại, “Bây giờ ở Thời gia lời nói của ta quyết định.”



Đại trưởng lão: “…”



Trong lòng ông ta thầm thở dài, “Người ngoài có thể không mời, nhưng người trong tộc thì bắt buộc phải gọi về tham gia nghi thức.”



Thời Sênh không phản bác điểm này. Đại trưởng lão tiếp tục nói: “Còn về gia đình Thời Hạo, gia chủ muốn sắp xếp thế nào?”



Thời Sênh nghiêng đầu, “Ai?”



Đại trưởng lão co giật khóe miệng, “Con trai cả của gia chủ tiền nhiệm, trước đây khi xảy ra chuyện… gia đình họ không có ở đây.”



“Thời Vũ?”




“Cậu nghe ai nói thế?” Người bên cạnh kinh ngạc, “Sao tụi tôi chưa nghe thấy bao giờ?”



“Tin tức từ phía đại trưởng lão đó.” Người đó trả lời, “Gia chủ có thể… vừa nhìn đã biết không phải là người bình thường, từng được hoa thời quang chỉ dẫn thì tôi cũng không thấy có gì là lạ cả.”



“Cho dù gia chủ không tham gia, thì nếu có tiểu thư Thời Vũ, chúng ta cũng không có cơ hội.”



“Tiểu thư Thời Vũ đến chưa?”



“Không nhìn thấy… chắc là đến thôi, cơ hội này muốn cũng không có được ấy chứ.”



Tuy nói siêu năng cơ giáp là của gia tộc, nhưng có thể được siêu năng cơ giáp công nhận, thì đã trở thành người có địa vị trong lục đại tinh hệ rồi.



Họ không tin Thời Vũ sẽ bỏ qua cơ hội này.



Thời Vũ vốn định từ bỏ.



Cho dù Thời Sênh và người nhà cô ta có ân oán gì, nhưng giữa hai người không có bao nhiêu ân oán. Tục ngữ nói ân oán đời trước không nên liên quan đến đời sau, oan oan tương báo bao giờ mới hết. Thời Hiên như vậy, nếu họ tiếp tục như vậy thì mọi chuyện đến bao giờ mới kết thúc?



Cha cô ta nói đúng, ông nội cô ta cuối cùng rơi vào kết cục đó cũng là do tự chuốc lấy.



Cho nên Thời Vũ vẫn đến.



Cuộc thi cơ giáp chia thành ba vòng đấu, Thời Vũ nhẹ nhàng đạt đến vòng đấu cuối cùng. Thời Sênh không tham gia, cũng không thèm đến xem thi đấu. Nghe quản sự nói, cô đưa Trảm Long Vệ đi ra ngoài, còn về đi đâu làm gì thì không ai biết.



Cuối cùng Thời Vũ đạt quán quân cuộc thi cơ giáp.



Theo quy định, sau khi Thời Vũ đạt quán quân, cần gia chủ là Thời Sênh mở nơi đặt Hồng Nhẫn. Nhưng bây giờ Thời Sênh không có trong tộc, mọi người đều cho rằng chuyện này sẽ bị trì hoãn.



Ai ngờ đại trưởng lão đã trực tiếp đưa Hồng Nhẫn đến.



“Gia chủ nói tiểu thư Thời Vũ nhất định sẽ giành ngôi quán quân, không ngờ gia chủ đã nói đúng rồi.” Đại trưởng lão đưa Hồng Nhẫn cho Thời Vũ.



“Đại trưởng lão, tôi còn chưa giao tiếp với Hồng Nhẫn.” Thời Vũ nhìn cơ giáp ở trước mặt, từ sâu trong đáy lòng trào ra nỗi sợ hãi và chấn động.



Đại trưởng lão mỉm cười, “Gia chủ nói rồi, Hồng Nhẫn giao lại cho tiểu thư Thời Vũ, cho đến khi cô lái được nó thì thôi.”