Boss Là Nữ Phụ

Chương 221 : Hôn ma nghich ngợm (3)

Ngày đăng: 22:09 28/04/20


R ất đẹp trai, lại còn rấthung ác. Sẽ không phải là Phong Cẩm chứ?



A...



Con ngươi của Thời Sênh đảo một vòng, trong đầu suy nghĩ thật nhanh.



Phong Cẩm là nhân vật phản diện sau cùng của bộ truyện này.



Ngẫm lại Phượng Từ và Bộ Kinh Vân cũng đều là nhân vật phản diện cuối cùng, chưa biết chừng ở trong thế giới nhiệm vụ hắn đều là vai nhân vật phản diện cuối cùng.



Xem ra cô phải đi xem vị chủ nhân này một chút.



Nếu là Phượng Từ. Ủ, vậy thì nuôi dưỡng đi.



Nhóc ma bị dáng vẻ tươi cười âm trầm của Thời Sênh làm cho kinh hãi, cơ thể nhỏ bé bất giác run lên, thế nào cậu lại cảm thấy con ma này còn đáng sợ hơn người bên ngoài kia vậy?



Hu hu, mẹ ơi, con ma này thực sự rất đáng sợ, nó muôn về nhà.



Thời Sênh đưa tay xoa nhẹ đầu nhóc ma: "Mau về đi, chị đi đuổi người xấu cho em."



Trong lòng nhóc ma cũng không tin, người xấu kia rất lợi hại, con ma ác ở nhà sát vách cũng bị hắn bắt đi rồi.



Nhưng nhìn thấy dáng vẻ tươi cười âm trầm của Thời Sênh, nó liền biết điều ngậm miệng, bay vào trong nhà.



Thời Sênh nhẹ nhàng bay ra ngoàitiểu khu.



Bên ngoài tiểu khu có một hàng rào sắt, Thời Sênh nhẹ nhàng lượn quanh một vòng, cũng không nhìn thấy Phong Cấm đâu.



Chẳng lẽ không phải Phong Cẩm?



Ngay khi cô đạng nghi ngờ, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên.



[Nhiệm vụ ẩn dấu: Thu nguyệthàn giang) Thời Sênh: "..." CMN! Bắt nạt cô ít đọc sách à?



Thành ngữ này được dùng càng ngày càng có hàm nghĩa.



Thu nguyệt hàn giang, là để nói người có là đức hạnh cao thượng tấm lòng thuần khiết.




Phong Cẩm nhìn mà bực bội, trước đây sao hắn lại không phát hiện cô còn có tính cách ân chứ?



Phong Cẩm là truyền nhân của Phong gia trong giới trừ ma, sau khi tròn mười tám tuổi liền rời khỏi Phong gia, chỗ ở hiện tại chỉ là một khu chung cư bình thường.



Có hai phòng ngủ, một thư phòng, bên cạnh thư phòng còn có một gian phòng, cho tới bây giờ nguyên chủ cũng chưa từng tiến vào gian phòng kia, không biết là cái gì.



Phong Cẩm mang Thời Sênh về, liền vào gian phòng bên cạnh thư phòng, cũng không dặn dò gì cô.



Thời Sênh không thể làm gì khác hơn là di chuyển lòng vòng trong phòng khách, nơi này được dọn dẹp rất chỉnh tề, chờ đến khi cô đi hết mọi ngóc ngách rồi, Phong Cẩm mới ra ngoài.



Thời Sênh lập tức sán tới, đưa tay định sờ hắn.



Kết quả tất nhiên là bị bắn trở về.



"Tại sao tôi không thể chạm vào anh?" Thời Sênh vuôt ngón tay, gương mặt co quắp.



Ông đây muốn sờ hắn mà!



"Người và ma khác biệt." Con ngươi âm u của Phong Cẩm quét về phía cô.



Thời Sênh: "..." Chém gió, tại sao nam nữ chính có thể sờ? Còn có thể làm tình kia kìa!



Phong Cẩm thắp một nén hương cho cô, Thời Sênh bay ở giữa không trung, vẻ mặt ghét bỏ: "Tôi muốn ăn thịt."



Lại lấy đồ chơi này ra chiêu đãi bản cô nương, trừ điểm trừ điểm, cho dù hắn là Phượng Từ, cũng trừ điểm.



Phong Cẩm nhíu mày, nghi hoặc trong lòng càng ngày càng lớn, "Không phải cô nói với tôi là cô không thích ăn thịt sao?"



"Tôi nói lúc nào? Trước đây anh chỉ cho tôi ăn món đồ chơi này, tôi ăn đến xanh cả mặt rồi, anh xem." Thời Sênh đưa mặt đến trước mặt Phong Cẩm: "Xấu cả đi đây này, anh đang ngược đãi công nhân đấy? Tôi có thể tổ cáo anh."



Lông mày Phong Cẩm nhíu lại, đến chỗ nào để tố cáo, cô nghĩ cô đang đi làm ở công ty Sao?



Chẳng lẽ lần này bị Nạp Lan. Ảnh kích thích nên bật ra tính cách ấn?



Con người sau khi trải qua một số chuyện sẽ thay đổi tính tình, ma tất nhiên cũng giống Vậy.