Boss Là Nữ Phụ

Chương 222 : Hôn ma nghich ngợm (4)

Ngày đăng: 22:09 28/04/20


Cuối cùng Thời Sênh vẫn được ăn thịt, C à không, là ngửi... Phong Cẩm nhìn bóng người màu trắng cứ bay vòng vòng quanh bàn ăn, muốn thò tay cầm thức ăn, lại thấy đầy vạch đen, giờ không chỉ tính cách thay đổi, ngay cả chỉ số thông minh cũng bị hạ xuống sao?



Thời Sênh bày tỏ, không phải là chỉ số thông minh bị hạ xuông, là do cô không quen làm ma thôi.



Không ăn được thịt. Trừ điểm! Làm ma chẳng có gì hay cả.



Thời Sênh bay tới trước mặt Phong Cẩm: "Có cách gì có thể làm cho tôi hoàn dương không?"



Cuối cùng nam chính cũng hoàn dương, nhất định cô cũng có thể hoàn dương.



Phong Cẩm ngẩng đầu nhìn cô, lúc này đôi con ngươi tối tăm kia có âm khí lượn quanh, độ ấm ban phía thoáng như đều bị đọng lại, mang theo trọng lượng nặng trịch đè ép Thời Sênh.



Thời Sênh nhíu mày, đang nói chuyện, bỗng cảm giác thân thể mình không thể nhúc nhích được, giống như có sợi dây thừng vô hình trói chặt tứ chi của cô, thân thể hoàn toàn không thể động đậy.



CMN, đây là tình huống gì vậy?



Phong Cẩm đứng dậy, ngón tay tái nhợt của hắn nắm lấy cằm Thời Sênh, hơi nâng lên.



Trong nháy mắt được tiếp xúc với Phong Cẩm, Thời Sênh cảm thấy cằm mình bị tê dại, cái cảm giác khó tả này, quả thật là muốn chết.



"Ninh Oanh, Nạp Lan. Ảnh cho cô lợi ích gì, để cô về thăm dò tôi, hả?"



CMN, ai muốn thăm dò hắn, điên à!



Thời Sênh đau đến nhe răng trợn mắt, gọi thiết kiếm ra chém về phía Phong Cẩm.



Hắn tưởng bản cô nương dễ bắt nạtà?



Tại thời điểm thiết kiếm xuất hiện, Phong Cẩm thoáng nhíu mày, thanh kiếm này.



Nhưng thiết kiếm cũng không cho Phong Cẩm cơ hội suy tính, chém thẳng về phía đầu hắn.



Phong Cẩm muốn tránh thiết kiếm, nhất định phải buông Thời Sênh ra, tay hắn buông lỏng, thiết kiếm lập tức thu thế, bay về bên người Thời Sênh, cắt đi sợi dây vô hình trên người cô.



Trói buộc được cởi ra, Thời Sênh liền ôm căm, đau đên giơ chân, gào lên với Phong Cẩm: "Phong Cẩm, anh bị điên à!"



Ôi cằm của ông. Mẹ nó chứ, liệu có gẫy không?



Phong Cẩm đứng ở trên ghế sô pha đổi diện, dùng ánh mắt thâm trầm âm u nhìn thiết kiểm bên cạnh cô.




Bị chém thành hai nửa! Phong Cẩm: "..." Cái con ma cuồng bạo lực này!



Thời Sênh hài lòng kéo thiết kiếm đi ra khỏi cửa chính, chút chuyện nhỏ này sao có thể làm khó được cô.



Món đồ chơi thiết kiểm này không thể thu vào được, tên Phong Cấm này có sát khí Với cô, bảo vệ tính mạnh quan trọng hơn.



"Cất kiếm đi." Phong Cẩm dời mắt khỏi thi thế của cái cửa đã hoàn thành xong sứ mạng kia, nhìn về phía Thời Sênh.



Thời Sênh giấu thiết kiếm ra phía sau: "Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng vũ khí không thể rơi xuống, đây là vũ khí chế tạo từ linh hồn của tôi, không cất."



Phong Cẩm: "..."Kẻ ngốc này ở đâu ra vậy?



hắn hít thở sâu một hơi, "Nó không ẩn thân được, sẽ gây chú ý."



"Anh đùa tôià, giờ này rồi có ai không sợ chết lượn lờ bên ngoài, không sợ gặp ma sao?"



Thời Sênh làm ra vẻ tôi không cất đấy, hắn làm gì được tôi.



Phong Cẩm lần nữa liếc nhìn cửa bảo vệ bị phá hủy kia, yên lặng xoay người đi về phía thang máy.



Tuy nơi hắn ở là một khu chung cư bình thường, nhưng tầng này không có người, cho dù có người đến, cũng vào không được, cho nên cửa phòng có để mở cũng không sao.



Thời Sênh lắc lư đi vào theo, chưa từ bỏ ý định tiếp tục thử sờ hắn.



Phong Cẩm mắt nhìn thẳng, không thèm để ý tới cô. Chờ đến lúc lên xe, Thời Sênh mới yên tĩnh lại.



Cô phải nghĩ biện pháp áp chế khế ước ma của cô với Phong Cẩm, không phải thật sự muốn nhổ lông của Phong Cẩm, hắn muốn giết chết mình, đoán chừng mình thật sự sẽ không chạy thoát.



Loại vật như khế ước này có rất nhiều tính ràng buộc.



Ví dụ như khế ước ma mà cô ký kết với Phong Cẩm, là một loại khểước chủtớ.



Phong Cẩm muốn cô chết, cô căn bản không có năng lực phản kháng.



Vì mạng nhỏ, Thời Sênh quyết định - tạm thời sẽ không trêu chọc Phong Cấm.



Đợi đến khi tìm được biện pháp, lại đi trêu chọc hắn.