Boss Là Nữ Phụ

Chương 251 : Thương thần uy vũ (1)

Ngày đăng: 22:10 28/04/20


Hệ thống nhìn thần sắc



của cô rất bình tĩnh, không có hành động gì kỳ lạ mới cấn thận đưa tư liệu a.



Thời Sênh quay về không gian hệ



Nó sợ cô một lời không hợp liền lần nữa quay về thế giới đó làm lại từ đầu.



Họ tên: Thời Sênh Giá trị làm người: -128000 Giá trị sinh mạng: 25 Tích phân: 17000 Cấp nhiệm vụ: C Cho điểm nhiệm vụ:91 Nhiệm vụ ẩn giấu: Hoàn thành



Khen thưởng nhiệm vụ ẩn giấu: tích điểm 2OOO



Nhiệm vụ phụ tuyến: Hoàn thành



Khen thưởng nhiệm vụ phụ tuyến: tích điểm 1500, thưởng đạo cụ “trái tim Ma vương"



Đạo cụ: “Vương miện nữ vương"



Thời Sênh đọc tư liệu trên màn hình, mặt không chút cảm xúc.



Một lúc sau cô mới nói: “Tiếp tục nhiệm vụ tiếp theo đi.”



[...] Ký chủ có gì thì nói ra đi, đừng kìm nén lại ở trong lòng như thế, người ta sợ lắm.



#Luôn có cảm giác ký chủ đang âm thầm lập mưu đồ đen tối gì đó, là nó cảm nhận sai rồi Sao?#



[Bắt đầu dịch chuyển...]



“Điện hạ, chúng ta đã tiến vào trong thành Trường An rồi!”



Trong trạng thái lắc lư, Thời Sênh mơ hồ nghe thấy câu nói này, cô khe khẽ mở mắt ra, không ngờ thấy mình đang ngồi trong xe ngựa. Bên cạnh cô còn có một tỳ nữ ăn mặc xinh đẹp, ước chừng khoảng mười ba mười bốn tuổi, đang vén mành xe hiếu kỳ nhìn ra bên ngoài.



“Điện hạ, thành Trường An này thật là náo nhiệt.”



“Ủ.” Thời Sênh đáp một câu, cúi đầu nhìn lại cách ăn mặc trên người mình.



Mẹ nó... là hỷ phục à! Đây là xuất giá sao?



Được gọi là điện hạ... có lẽ là công chúa, thân phận không thâp.




“C.” Bích Hỷ lè lưỡi, trước đây Điện hạ có vẻ rất mong đợi mà, “Điện hạ không thích thì Bích Hỷ không nói nữa. Điện hạ, người đừng giật ra như thế, để Bích Hỷ gỡ ra cho người!”



Tính cách của nguyên chủ khá thoải mái, giống như một nam hài tử, Hoàng đế Nam Tấn thường xuyên cảm thán về thân phận nữ nhi của nguyên chủ.



Cho nên Thời Sênh giật đồ trang sức xuống như thế, Bích Hỷ cũng không cảm thấy có gì không ôn.



Đợi Bích Hỷ gỡ hết trang sức xuống, Thời Sênh mới cảm thấy trên cổ nhẹ đi không ít.



Nhiều thứ đồ chơi đè trên đầu như thế, cổ sắp gãy mất rồi.



“Điện hạ, ngài nghỉ ngơi trước đi, Bích Hỷ ra ngoài chuẩn bị cho ngài chút đồ ăn. A. Điện hạ đi đường vất vả, ăn đồ gì thanh đạm chút nhé." Bích Hỷ khom người hành lễ, lùi ra khỏi phòng.



Thời Sênh nhân cơ hội đọc lại tình tiết câu chuyện một lần.



Cố tình để ý tới thông tin của nhân vật phản diện trong truyện này.



Thế nhưng hiện tại người này vẫn còn cách cô quá xa, đại khái là phải quay về thần giới mới có thể gặp được hắn.



Đừng vội, hắn cũng đâu có chạy được.



Thời Sênh tự an ủi mình trong lòng.



Sẩm tối, có một thái giám dẫn một đoàn người đến thăm hỏi Thời Sênh, Thời Sênh lười ứng phó với bọn họ, trực tiếp không gặp.



Lúc thái giám quay về bẩm báo, thái độ của Thời Sênh khiến cả Thần hoàng và Thương Lan đều bất mãn trong lòng.



Thế nhưng hiện tại tên đã lên dây, làm sao không bắn được.



"Ái khanh, lần này sợ là ủy khuất cho khanh rồi.” Thần hoàng tuổi đã cao, áy náy nhìn người nam nhân anh tuân phía dưới.



Thương Lan nhíu mày, giữa lông mày mang theo ý lạnh, bộ áo giáp cứng rắn lạnh buốt, càng tôn lên vẻ tuấn mỹ của hắn, “Dốc sức vì bệ hạ, là trách nhiệm của vi thần.”



Đáy mắt Thần hoàng lóe lên vẻ hài lòng, “Ái khanh có yêu cầu gì thì cứ nói hết ra, trẫm có thể đáp ứng thì nhất định sẽ đáp ứng cho khanh.” “Vi thần không có mong muốn gì cả.” “Đứa trẻ này.” Trên mặt Thần hoàng đầy sự yêu thương của bậc trưởng bối, “Vậy cứ coi như trẫm nợ khanh một điều kiện, sau này



có mong muốn gì thì nói cho trẫm biết.”



“Tạ ơn bệ hạ.”