Boss Là Nữ Phụ

Chương 330 : Thê chủ sủng quân (14)

Ngày đăng: 22:12 28/04/20


Thời Sênh nhìn tên nhóc Cổ Tô này, sắc mặt thay đổi liên tục.



"Ta muốn gặp sư huynh..." Cổ Tô dùng cả tay lẫn chân vùng vẫy, còn dùng miệng cắn.



"Đại nhân." Đới Nguyệt nhìn về phía Thời Sênh như đang cầu cứu.



Thời Sênh đưa tay xách hắn lên ném vào trong phòng, đóng sầm cửa lại ngay lúc Cổ Tô còn chưa kịp bò dậy.



"Khóa vào." Thời Sênh phân phó Đới Nguyệt.



Đới Nguyệt: "..." Đại nhân ngài như vậy, Linh Ước công tử mà biết liệu có nổi đóa không?



Còn không bằng đề nghị cho uống thuốc an thần như vừa rồi.



Cổ Tô ở bên trong vỗ cửa phòng bồm bộp.



Thời Sênh mặt không đổi sắc, đưa tay dùng lực mạnh hơn vỗ vỗ lên cửa, "Muốn gặp sư huynh thì ngươi yên phận ở đây cho ông. Nếu không ngươi đừng mơ gặp lại hắn."



Đới Nguyệt: "..." Linh Ước công tử nhất định sẽ nổi đóa.



Đây là sư đệ của hắn, sư đệ duy nhất.



Tuy rằng Đới Nguyệt không muốn thừa nhận, nhưng rất rõ ràng người ở bên trong yên tĩnh hơn rất nhiều.



Điều này chứng minh đe dọa vẫn rất có hiệu quả.



...



Ngày thiên tế.



Chỗ tổ chức thiên tế là ở trên đài tế ngoài cung.



Không chỉ nữ hoàng cùng bách quan đều phải đến nơi này, mà bách tính cũng tới xem.



Đại sự như vậy, an toàn là quan trọng nhất. Bốn phía xung quanh đài tế được binh lính đứng gác ba lớp trong ba lớp ngoài, vô cùng nghiêm ngặt.



Khương Chỉ đứng trong đám hoàng nữ hoàng tử, dáng vẻ hơi khiêm tốn.



Một đám người thấp giọng thảo luận chuyện hoàng thái nữ mất tích, nghe các nàng bàn tán, trong lòng Khương Chỉ có chút bất an.



"Người trong cung nói hoàng thái nữ mất tích, ta nghĩ chắc là nàng ta lại xuất cung đi chơi đây mà."



"Nhưng Linh Ước đạo trưởng vẫn còn ở đây, làm sao nàng ta có thể xuất cung..."



Trước đây vì xuất cung, hoàng thái nữ dùng không ít biện pháp, mà mất tích chính là một trong số đó.




Giọng nói của Linh Ước cũng không nhỏ, không chỉ bách quan nghe được, mà ngay cả bách tính cũng đều nghe được.



Bởi vì đức hạnh của người hoàng thất quá kém, cho nên ông trời mới không chấp nhận. Nếu như vụ thu hoạch năm nay không tốt, thì đó chính là lỗi của hoàng thất.



Dân chúng bên dưới đã bắt đầu thấp giọng thảo luận.



Luồng gió lạ vừa rồi làm cho bọn họ rất dễ dàng tin tưởng những điều Linh Ước nói. vì vậy ánh mắt dân chúng nhìn nữ hoàng và người trong hoàng thất trở nên rất không bình thường.



Chuyện hoàng thái nữ cưỡng bức dân nam, còn những hoàng nữ khác thì ỷ thế ức hiếp người, những người sinh hoạt ngay dưới chân thiên tử như bọn họ cũng đều có nghe thấy.



"Cáo từ." Linh Ước cúi người hành lễ với nữ hoàng, xoay người đi xuống bên dưới đài tế.



"Ngăn hắn lại." Bỗng nhiên nữ hoàng quát to một tiếng.



Binh lính đứng xung quanh đài tế lập tức rút đao ra chĩa về phía Linh Ước.



Nữ hoàng hạ giọng, trong giọng nói tràn đầy uy hiếp và cảnh cáo, "Linh Ước đạo trưởng, mặc kệ những thứ ngươi vừa nói là thật hay giả, bây giờ ngươi phải làm lại một lần nữa, thiên tế không được thất bại."



Linh Ước mặt không đổi sắc, cũng không có bất kỳ động tác gì.



"Linh Ước đạo trưởng, đừng quên, sư đệ của ngươi còn đang ở trong tay trẫm."



Linh Ước nhíu mày, hắn tin tưởng Thời Sênh sẽ không lừa gạt mình.



Tuy rằng hắn cũng cảm thấy rất khó hiểu, mình lại quá dễ dàng tin tưởng một người như vậy.



"Sau này nữ hoàng vẫn nên làm ít mấy loại chuyện như thế này đi, tránh bị trời phạt."



Con ngươi sắc như dao của nữ hoàng quét về phía Linh Ước. Hắn biết tiểu đạo sĩ kia đã được người cứu đi rồi ư?



"Linh Ước, ngươi không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."



"Bệ hạ, cho dù ngài giam giữ tiểu đạo trưởng người ta cũng vô dụng thôi. Tiểu đạo trưởng cũng chỉ là một người phàm trần, không có bản lĩnh thay đổi được ý trời." Không biết Thời Sênh đứng ở bậc thang bên dưới đài tế từ bao giờ, khẽ mỉm cười nhìn về phía Linh Ước, "Xuống đây."



Người chắn ở trước mặt Thời Sênh bị cô trừng mắt một cái, liền do dự để đao xuống.



Nụ cười của nàng có chút chói mắt, không biết có phải là ảo giác của hắn hay không. Hắn cảm thấy ánh mắt nàng nhìn mình chân thành hơn trước đây một chút.



Ánh mắt của Linh Ước khẽ nhúc nhích, bước xuống dưới bậc thang, đi tới bên cạnh Thời Sênh.



"Quân ái khanh, ngươi muốn làm gì." Nữ hoàng ra dấu tay cho người bên cạnh. Người đứng ở phía sau nữ hoàng lập tức trở nên cảnh giác.



Tại thời điểm này không khí giống như bị đình trệ.