Boss Là Nữ Phụ
Chương 355 : Tình triền thanh mai (6)
Ngày đăng: 22:13 28/04/20
Ba ngày sau.
Cố Ngôn đột nhiên gọi cô ra ngoài ăn cơm.
Thời Sênh hơi không muốn đi. Nhưng Cố Ngôn nói bữa cơm này rất quan trọng nên cô chỉ có thể thay quần áo ra ngoài.
Bầu trời bên ngoài xám xịt, có lẽ sắp mưa rồi.
Thời Sênh bắt xe taxi, báo tên nhà hàng ăn cơm.
Tới nơi mới phát hiện ở đây lại đang tổ chức đấu giá đồ cổ.
Cố Ngôn đứng ngay bên ngoài đợi cô, thấy cô xuống xe, vẫy vẫy tay với cô.
[Nhiệm vụ ẩn giấu: Thiếu niên sa ngã. Nhắc nhở: Nhiệm vụ này là hình thức liên hoàn. ]
Thời Sênh: “…”
Lại là hình thức liên hoàn, bẫy nhau à?
Ta từ chối.
Còn nữa ‘thiếu niên sa ngã’ là cái quỷ gì, mi không dùng thành ngữ cao cấp sang chảnh của mi nữa sao?
Nhiệm vụ ẩn giấu…
Thời Sênh hít sâu một hơi.
[Mục tiêu nhiệm vụ: Úc Tửu]
Úc Tửu?
Định mệnh, trong ký ức của Nguyên chủ có người này, ấn tượng còn rất sâu sắc.
Nguyên nhân?
Vì Nguyên chủ rất sợ hắn.
Úc Tửu và Thịnh Hạ có thể coi là thanh mai trúc mã, hai nhà cũng là thế giao.
Nhưng năm Thịnh Hạ 7 tuổi, Úc Tửu ra nước ngoài.
Trước đây Thịnh Hạ không biết nguyên nhân, sau này mới biết là vì mẹ của Úc Tửu tự sát.
Úc Tửu từ nhỏ đã thích bắt nạt Thịnh Hạ. Đã bị bắt nạt, Thịnh Hạ còn không thể tố cáo, cho nên dẫn đến việc Thịnh Hạ rất sợ Úc Tửu.
Từ khi Úc Tửu ra nước ngoài, đến giờ đã 8 năm rồi…
Trực giác của cô rất chuẩn, Úc Tửu này tuyệt đối không vô hại như vẻ bề ngoài.
“Tiểu Hạ, đỡ hơn chưa?” Úc Hành Vân cẩn thận nhìn Thời Sênh, “Cháu xem, đều là bác Úc không tốt, vừa tới đã để cháu chịu ấm ức. Như vậy đi, lát nữa chúng ta ra ngoài đi dạo, cháu thích cái gì, bác Úc mua cho cháu.”
Các cô bé đều thích mua đồ, Úc Hành Vân cảm thấy quyết định như vậy của mình rất thông minh.
“Tiểu Hạ, có sao không.” Cố Ngôn có chút căng thẳng nhìn Thời Sênh, vừa nãy là rượu trắng, dù không nuốt vào, nhưng uống một miệng như thế cũng đủ khó chịu rồi.
“Không sao ạ.” Thời Sênh nhìn Úc Tửu vẫn cười mỉm bên cạnh một cái.
Ra ngoài sẽ đánh tên này một trận trước, cứ quyết định như vậy đi.
Dù sao hiện giờ cô không biết anh ta là ai, cũng không đau lòng một chút nào.
Thời Sênh nói không sao, hai người lớn mới thở phào nhẹ nhõm. Úc Hành Vân vẫy Thời Sênh ngồi xuống, gọi nhân viên phục vụ vào gọi món.
Úc Hành Vân vốn muốn để Thời Sênh gọi món, kết quả Úc Tửu ngồi đối diện Thời Sênh thẳng tay cướp thực đơn.
“Em Tiểu Hạ thích ăn gì con đều nhớ hết, con gọi giúp em Tiểu Hạ.”
Thời Sênh: “…” Càng muốn đánh chết hắn hơn.
Thức ăn Úc Tửu gọi được bưng lên, mặt Thời Sênh đều tái mét. Đây đâu phải thứ Nguyên chủ thích ăn, toàn là thứ Nguyên chủ ghét.
Úc Tửu bê bát, ngồi tới bên cạnh Thời Sênh, “Em Tiểu Hạ, nào, em thử món này xem. Nghe nói là món ăn đặc sắc, rất ngon.”
“Em Tiểu Hạ, cái này cũng rất ngon …”
Thời Sênh nắm lấy đũa. Nếu không phải nể mặt Cố Ngôn, cô đã sớm đổ đĩa thức ăn này lên mặt Úc Tửu rồi.
Lục Thanh Vận đứng đầu danh sách đen đã có thể xuống sân khấu.
Úc Hành Vân và Cố Ngôn đang nói chuyện mấy năm nay. Không khí giữa hai người có chút nặng nề, không chú ý tới động tĩnh bên đây.
Úc Tửu liên tục gắp thức ăn cho Thời Sênh, “Em Tiểu Hạ, sao không ăn. Em đang giảm béo đấy à? Nhìn em gầy lắm, con gái nên ăn thêm một chút, nhiều thịt chút mới đẹp…”
“Anh Úc Tửu.” Thời Sênh nặn ra một nụ cười trên mặt, cầm cốc đồ uống trên bàn lên, “Chúng ta nhiều năm như vậy không gặp, nào, em mời anh một ly.”
Giọng nói của Úc Tửu dừng lại, nhìn đồ uống trong tay Thời Sênh, trong lòng hồ nghi, hình như cô nhóc này không sợ mình như trước kia nữa rồi?
Ba giây sau, Úc Tửu nhận đồ uống Thời Sênh đưa tới, “Em Tiểu Hạ mời, đương nhiên phải uống.”
Ly thủy tinh va vào nhau, phát ra tiếng vang loảng xoảng
Ly thủy tinh va vào nhau, phát ra tiếng vang giòn tan.