Boss Là Nữ Phụ

Chương 36 : Kim chủ, bao tôi đi! (16)

Ngày đăng: 22:05 28/04/20


<[email protected]> Chương 36 Kim chủ, bao tôi đi! (16)



Tổ hợp này tổng cộng có bốn người, hai nam hai nữ, tổ hợp như vậy rất ít gặp, chủ yếu là đường đi không rộng rãi, cho nên lúc quyết định tạo ra tổ chức này, công ty cũng đã phải suy nghĩ rất lâu.



May mà nền tảng của bốn người này rất tốt, chủ yếu là rất xinh đẹp.



Rèn luyện một khoảng thời gian, hiểu ngầm nhau cũng không tồi cho nên công ty cuối cùng vẫn là đồng ý với phương án này.



“Tiểu Vãn, cô đến đây. Aizz... Tiểu Vãn dẫn người mới đến à?



Đón Tiểu Vãn là đạo diễn Lâm của tổ tiết mục, nhìn thấy bốn thiếu niên thiếu nữ non mềm như nước sau lưng cô, mắt lập tức sáng lên.



Bốn ngườu này không phải là đẹp bình thường nha.



“Ừ, đưa bọn họ đi biểu diễn một chút.”



Thời Sênh gật gật đầu, giới thiệu hai bên một chút:



“Đây là đạo diễn Lâm, Hàn Linh, Phương Cẩn Du, Ngôn Trạch, Khương Minh.”



“Chào đạo diễn Lâm.”



Bốn người lanh trí chào hỏi.



“Tốt tốt, vừa hay, vừa hay.”



Đạo diễn Lâm cười ha ha, liên tục gật đầu.



Ban nãy ông ta còn đang ưu sầu đi đâu tìm được những thiếu niên xinh đẹp, không ngờ là lại dâng lên đến tận cửa, Giang Vãn đúng là phúc tinh của ông ta, buồn ngủ lại gặp chiếu manh.



Tiết mục này của bọn họ tên là “Giới hạn thế giới”, là loại nhiệm vụ tiết mục thiết lập khiêu chiến, mấy nhiệm vụ này không nói là có bao nhiêu khó khăn, thế nhưng tuyệt đối rất lạ lùng.



Kỳ thứ nhất xếp hạng không được tốt, đạo diễn cắn răng làm kỳ thứ hai, lại tốn nhiều tiền mời về mấy minh tinh ưa nhìn, kỳ thứ hai rất nhanh bị đuổi khỏi thảm đỏ.



Bây giờ là kỳ thứ ba, trước mắt đã thu được hai số rồi, đây là số thứ ba.



Tiết mục số này cần hai thiếu niên, thiếu niên còn cần phải đặc biệt xinh đẹp ưa nhìn.



Vốn dĩ là đã liên hệ xong rồi, ai biết là người bây giờ lại không tới, đã sắp xuất phát rồi, có một thời gian ngắn nữa bảo bọn họ đi đâu tìm người đây?



Cứ cho là sau đó vẫn còn thời gian, phải tìm người phù hợp với điều kiện cũng là một vấn đề khó.



Tuy rằng Thời Sênh dẫn đến bốn người, thế nhưng ông ta chỉ cần thay đổi kịch bản là được rồi, mà hai thiếu niên này cũng rất là xinh đẹp a!



“Lần này điểm đích chúng tôi quay là ở Nam Sơn, đợi người đến đủ rồi chúng ta sẽ xuất phát.”



Đạo diễn Lâm cười tít mắt nhìn bốn người phía sau Thời Sênh, hài lòng đến mức râu cũng sắp vểnh lên.



Đạo diễn Lâm sắp xếp cho Thời Sênh và bốn người này một xe, rồi vội vã rời đi.
Phương Cẩn Du cũng gật đầu theo, Khương Minh và Ngôn Trạch nhìn nhau một cái, không phát biểu ý kiến.



“Làm người phải khiêm tốn.”



Thời Sênh uống một ngụm sữa bò mà Khương Minh cống hiến ra, mơ hồ không rõ nói:



“Mấy người lát nữa đi sau tổ tiết mục, lanh lợi chút.”



?? Lanh lợi chút làm cái gì cơ?



Thời Sênh thần bí cười cười, nhấc chân bước về phía chân núi.



Bởi vì nhận lỗi lúc trước phải đợi Hạ Huyên, Lâm đạo diễn đem nội dung quay phim ngày hôm nay nói hết cho Thời Sênh.



Quay phim ngày hôm nay, nghệ sĩ trèo từ chân núi phía nam lên đỉnh núi, ai trèo lên đỉnh núi trước tiên có thể ưu tiên chọn lựa chỗ ở và một bữa tối phong phú.



Cho nên, lúc các nghệ sĩ khác vẫn đang đang đợi Hạ Huyên bên đó, Thời Sênh đã bắt đầu đi lên núi rồi.



Người quay phim nhìn thấy có người qua đây liền lập tức bắt đầu công việc.



Lâm đạo diễn cũng không tính là làm trái quy tắc, bởi vì mấy thứ này đều viết trên sổ tay phát cho nghệ sĩ lúc bắt đầu, những người chỉ cần tỉ mỉ đọc qua đều biết một khi đến điểm này là đã bắt đầu quay phim rồi, mà người chiếm trước cơ hội có thể giành được tài nguyên tốt.



Sợ là không có ai nghiêm túc đi đọc cả.



“Tiểu ca, anh có mệt không?”



Thời Sênh đi trước người quay phim một chút, quay lại nhìn vào ống kính, cười cười hỏi người quay phim.



Người quay phim không thể nói chuyện, cho nên chỉ có thể lắc đầu.



“Không mệt thì tốt.”



Người quay phim ù ù cạc cạc nhìn Thời Sênh.



“Vậy thì tôi bắt đầu chạy đây, không bám theo được vậy thì đó không phải là trách nhiệm của tôi đâu ha.”



Người quay phim: “…”



Không phải cô lên đây chơi thôi sao, hắn còn vác một cái máy quay phim lớn như thế, cô bảo hắn chạy lên núi sao?



Người quay phim vẫn còn chưa kịp phản ứng,Thời Sênh đã bắt đầu chạy lên núi rồi, tốc độ của cô rất nhanh, cơ hồ như trong chớp mắt đã chạy đi rất xa rồi.



Oa oa, hoá ra mấy đồng sự này không phải là đang lừa hắn rồi.



Vị nghệ sĩ này sẽ dày vò người ta nhất rồi.



Hắn có thể xin trở lại hay không hả?