Boss Là Nữ Phụ

Chương 457 : Tần thời sơ ca (30)

Ngày đăng: 22:16 28/04/20


Thời Sênh tìm được cho ông Kiều một căn nhà ở gần nhà mình. Ông Kiều sa sút tinh thần hơn một tháng rồi lại bắt tay xây dựng lại cơ nghiệp của mình.



Công ty của Tần Ca đã hoàn toàn đi vào ổn định, đợi hai năm nữa là có thể lên sàn chứng khoán.



Mà lúc này, nữ chính đã về nước.



Kiều Thiển Thiển vốn muốn vào một tập đoàn lớn, nhưng bà Kiều lại làm cho công ty mà chồng để lại rối tinh rối mù cả lên, bà Kiều đành phải nhờ tới cô ta, Kiều Thiển Thiển chỉ có thể đi giúp.



Công ty nhỏ cũng là công ty, Kiều Thiển Thiển tự nhiên về làm quản lý, dù là con gái của ông chủ thì cũng có rất nhiều người không phục.



Kiều Thiển Thiển cái gì cũng phải dốc sức làm, mệt không thể tả.



Cô ta rất hối hận vì đã đồng ý với bà Kiều.



Nếu cô ta vào công ty lớn làm thì đâu cần vất vả thế này.



Thương lượng sinh ý đều phải tự mình đứng ra, phụ nữ thân ở thương trường thì phải chịu thiệt…



“Kiều tổng, đến đến, uống nào, hôm nay chúng ta không nói chuyện lời lãi.”



Kiều Thiển Thiển cố nhẫn nhịn dạ dày đang muốn trào lên, cười cười tiếp tục uống rượu với mấy người này.



Có người còn nhân cơ hội động chạm vào người cô ta, Kiều Thiển Thiển đành lấy lý do đi toilet để tránh bị quấy rối.



Cô ta vào toilet trang điểm lại, hít sâu một hơi rồi mới đi ra.



Đi ngang qua một ghế lô, nhìn thấy người đàn ông bên trong, cô ta hơi sửng sốt.



Nhiều năm không gặp, Đường Cẩm Thần đã trở thành một người đàn ông thành thục đầy mị lực.



“Kiều tổng…”



Kiều Thiển Thiển quay đầu lại theo bản năng, vừa vặn thấy một cô gái đi ra từ trong thang máy, còn được một đám người vây quanh.



Kiều Thiển Thiển lập tức cứng đờ sống lưng.



“Kiều tổng, Tần tổng sắp tới rồi, chúng ta ăn trước hay đợi Tần tổng một chút?”



“Chờ anh ấy làm gì, hôm nay là lễ mừng công của các anh, ăn ít một chút cũng không chết được.”



“Tần tổng mà nghe thấy thế này thì sẽ khóc mất.”
Tần Ca từ trên sân khấu đi xuống, đi tới trước mặt Thời Sênh, quỳ một gối, lấy chiếc nhẫn từ trong hộp ra.



Cũng không phải nhẫn kim cương gì, là một chiếc nhẫn trơn, mặt trên như có vụn vặt quấn quanh.



“Trời ạ… Là “Triền Miên” trong bộ sưu tập “Nhất Kiến Khuynh Tâm” (vừa gặp đã thương), không phải nhà thiết kế nói món này không bán sao?” Có người bên cạnh kinh hô.



Những món đồ trong bộ sưu tập “Nhất Kiến Khuynh Tâm” còn đáng giá hơn cả nhẫn kim cương nữa.



Bộ sưu tập này mỗi bản chỉ có một đôi, không có bản thứ hai.



Có tiền cũng chưa chắc đã mua được.



Huống chi còn là “Triền Miên” mà chính nhà thiết kế nói là hàng không bán.



Tần Ca vì để có được cặp nhẫn này mà đã tốn không ít sức lực.



Không nghĩ tới trong một lễ trao giải mà còn có người cầu hôn, người bốn phía đều đưa mắt nhìn Thời Sênh.



Cô gái này mấy năm trước thì rất nhiều người không biết, nhưng đến khi video tuyên truyền cho robot được phát ra, cô mới bắt đầu trở nên sinh động trước mặt mọi người.



Nhờ đó bọn họ mới biết, Tần tổng nhiều năm như thế không có ai không phải bởi vì không tìm được người sánh đôi mà là người ta Kim Ốc Tàng Kiều, trong lòng sớm đã có ý trung nhân rồi.



*Kim ốc tàng kiều: Điển tích dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình. Xuất phát từ cau chuyện giữa Hán Vũ Đế và hoàng hậu đầu tiên của ngài tên là Trần A Kiều. Họ vốn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, Hán Vũ Đế đã hứa hẹn với Trần A Kiều rằng: nếu có một ngày ta cưới A Kiều làm vợ thì ta sẽ cho xây một tòa lầu cao bằng vàng thật to để nàng ở. Nhưng về sau vận mệnh của Trần hoàng hậu rất bi thảm, sau khi phu quân của nàng lên ngôi Hoàng Đế liền phế nàng lập Vệ Tử Phu lên làm Hoàng Hậu. Nàng bị đẩy đến Trường Môn Cung (lãnh cung Trường Môn) chờ đợi trong đau khổ suốt hơn hai mươi năm trời, đến tận khi nàng chết, Hán Vũ Đế cũng không một lần đến thăm. Vì vậy, kim ốc tàng kiều dù là hình ảnh lộng lẫy nhưng lại mang ý nghĩa bi thương, cô độc.



“Kiều Sơ, em có đồng ý lấy anh không?” Tần Ca hơi hồi hộp, vào lúc như thế này ai mà chẳng lo lắng.



Thời Sênh chậm rãi nhoẻn miệng cười, lặng yên vươn tay của mình ra.



Mắt Tần Ca sáng lên, nhanh chóng đeo nhẫn cho Thời Sênh, lại đưa một cái hộp khác cho cô.



Thời Sênh đeo nhẫn cho Tần Ca xong, bốn phía xung quanh đều vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.



Có người chúc phúc, cũng có người ghen tị, nhưng trong trường hợp này, mọi người đều phải bằng mặt với nhau, dù trong lòng có không vui thế nào cũng phải chúc mừng một tiếng.



Tần tổng tài cực kỳ cứng nhắc và lạnh lùng, vậy mà giờ lại có thể dùng vẻ mặt ôn hòa để nói chuyện với những người này.



Đúng là sức mạnh của tình yêu.



Ở một ví trí hơi xa, Kiều Thiển Thiển siết chặt găng tay, gân xanh nổi lên, đáy mắt như có liệt hỏa thiêu đốt cuồn cuộn như muốn làm cho mọi trước mắt biến thành tro tàn.