Boss Là Nữ Phụ
Chương 489 : Trộm long tráo phượng (28)
Ngày đăng: 22:17 28/04/20
Nam chính vẫn không lên tiếng, im lặng liếc nhìn Thời Sênh một lượt, rồi phá vỡ sự trầm lặng, “Theo trẫm được biết, Tam hoàng thúc chỉ có một người con trai, từ đâu mà lại có thêm một người con gái.”
“Đúng thế, Tam vương gia đâu có con gái. Trang đại nhân, ông đừng có ăn nói hồ đồ.”
“Đứa con của Tam vương gia đã mất lâu rồi, chúng tôi tận mắt nhìn thấy hạ táng. Sao lại có thể còn sống lại còn biến thành con gái được chứ?”
Gương mặt Trang đại nhân vẫn trấn tĩnh, “Năm đó Tam vương phi nuôi dưỡng Tiểu Quỳnh giống như một đứa con trai, người ngoài đương nhiên không biết nó là con gái.”
Được rồi, giải thích này cũng có thể chấp nhận.
“Còn chuyện chết rồi mà hồi sinh thì ông giải thích như thế nào?”
Trang đại nhân cất giọng rõ ràng, “Năm đó nếu Tam vương gia không làm như vậy, các người nghĩ rằng có thể bảo vệ được đứa con duy nhất của mình sao?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
“Đây là ngọc bội của Vương phi, chắc chắn mọi người đều nhận ra.”
Trang đại nhân lấy ra một món đồ, nhìn rất giống với miếng ngọc bội Thời Sênh nhìn thấy ở chỗ Minh Khâm, nhưng hoa văn thì không giống.
Có người truyền xem ngọc bội, mọi người lại bắt đầu rỉ tai thì thầm to nhỏ.
Mỗi hoàng tử đều có hai miếng ngọc bội đặc biệt, sau khi hoàng tử kết hôn, một miếng sẽ giao lại cho chính phi để làm tượng trưng cho thân phận.
“Miếng ngọc bội này ai cũng có thể lấy được…”
Khi đó binh mã loạn lạc, có người nhân cơ hội lấy miếng ngọc bội đó không chừng.
“Miếng ngọc này đại diện cho cái gì lẽ nào chư vị không rõ? Trước nay chưa từng có vị vương phi nào làm mất miếng ngọc này, ngọc còn người còn, ngọc mất người mất.”
“Ngoài thứ này ra, Trang đại nhân còn chứng cứ gì khác nữa không? Chỉ dựa vào mấy lời nói của ông và một miếng ngọc bội, mà ông muốn chúng tôi phải tin sao?”
Biểu cảm của Thời Sênh vô cùng đa dạng nhìn đám người kia tranh luận.
Nhưng như vậy có thể giải thích tại sao Trang đại nhân lại cố chấp bắt cô phải sinh con như vậy.
Cô là một cô gái, làm sao có thể kế thừa đại thống, chỉ có sinh một đứa con trai, Trang đại nhân mới có thể đưa đứa trẻ đó lên ngôi.
Lúc này, Trang đại nhân phát động đảo chính, e rằng cũng là do mối quan hệ với Vũ Văn Tuần quá căng thẳng, bị ép đến không còn cách nào khác.
“Bệ hạ, mau chạy đi, chúng ta không đỡ nổi rồi.” Đức công công kéo Vũ Văn Tuần chạy về phía sau, “Tại sao Vệ tướng quân vẫn chưa đến chứ?”
“Bệ hạ, không cần đợi Vệ tướng quân nữa. Hắn bị ta chặn ở bên ngoài 10 dặm rồi.” Trang đại nhân nhanh chóng giải thích với Đức công công.
Nếu như hôm nay ông ta không có sự chuẩn bị kỹ càng, thì làm sao có thể ép cung được.
“Bệ hạ... mau chạy đi!”
“Bệ hạ...”
“A!”
Đại điện càng lúc càng hỗn loạn.
Minh Khâm cố gắng bảo vệ Thời Sênh chạy ra ngoài vòng chiến.
“Nữ nhi đừng có suốt ngày chém chém giết giết.” Minh Khâm cố gắng giữ chặt Thời Sênh, “Nàng muốn giết ai, ta sẽ giúp nàng.”
“Ta không muốn giết người.” Thời Sênh trừng mắt nhìn hắn.
Bản cô nương là người lỗ mãng vậy sao?
[Đúng thế mà]
Ai cho mi nói, mi muốn bị chém phải không?
[……] Hu hu hu sợ quá
Đáy mắt Minh Khâm như có những lớp sóng lăn tăn gợn nhẹ, “Biểu hiện này của cô như sắp ăn người ta rồi, còn nói không muốn giết người?”
“... Ta thực sự không muốn giết người.” Thời Sênh giải thích một cách bất lực.
Mặc dù vừa rồi cô thực sự có suy nghĩ đó, nhưng nghĩ đến việc nam chính và nữ chính có BUFF “bất tử”, thì cô đã sợ hãi rồi.
Mặc dù cô luôn muốn thử hại chết nam nữ chính, nhưng thực tế đã chứng minh, BUFF này là vô địch.
Tạm thời không tìm thấy BUG.