Boss Là Nữ Phụ

Chương 682 : Nữ hiệp thời hiện đại (1)

Ngày đăng: 22:22 28/04/20


Thời Sênh trở về không gian Hệ thống, thở dài thượn thượt, quả nhiên trẻ trung xinh xắn vẫn tốt hơn nhiều!



Cô từ từ đi đến trước màn hình, Hệ thống lập tức hiển thị số liệu.



Họ tên: Thời Sênh



Giá trị làm người: -265000



Giá trị sinh mạng: 35



Tích lũy: 35000



Đẳng cấp nhiệm vụ: A



Cho điểm nhiệm vụ: 86



Nhiệm vụ phụ tuyến: Hoàn thành



Phần thưởng nhiệm vụ phụ tuyến: Tích lũy 4000



Đạo cụ: "Vương miện nữ vương", "Trái tim Quỷ vương", "Ám dạ"



Ai nha, mẹ kiếp, không ngờ giá trị làm người lại tăng lên.



Thời Sênh chống tay bên cạnh màn hình, đứng nhìn một lúc lâu rồi mới bắt đầu thao tác trên đó, các số liệu dày đặc lần lượt được hiển thị.



[Ký chủ, cô đang làm gì thế?] Nếu âm thanh của Hệ thống có thể biến hóa được, thì lúc đó chắc chắn sẽ là trạng thái run rẩy bần bật.



Ký chủ lại giở trò.



“Vá lại.” Thời Sênh chậm rãi nói.



[… Cô có chắc là mình không đang sửa loạn trình tự đấy chứ?]



Thời Sênh kiêu ngạo, hừ hừ, “Dù ta có đổi lại, thì mi cũng làm gì được?”



[…] Không làm gì được.



[Ký chủ, cô biết… người kia là ai không?] Hệ thống dò hỏi, chủ nhân không có ở đây, nó cảm giác mình thật là đần.



Tại sao có thứ khác xâm nhập vào mà nó cũng không biết?



Hệ thống phân tích một lượt các thế giới trước đó. Vấn đề xuất hiện từ sau khi chủ nhân của nó bảo đóng tất cả các lối dẫn lại.



Lúc đó đã xảy ra điều gì vậy?



“Làm sao ta biết được.” Cô không phải là thần tiên, bấm tay vài cái là biết được.



[…]




Mất trí nhớ? Những chuyện cẩu huyết thế này sao lại xảy ra với cô. Chỉ có một điều cô không thể chấp nhận được, cô đã chơi bản thân mình quá đà rồi.



Tên đần độn nào để nhiều hàng hóa dễ cháy ở bến tàu như vậy?



Còn bọn xã hội đên kia nữa, muốn giao dịch thì không thể chọn nơi rừng núi hoang vu ít người qua lại hay sao, mà nhất định lại phải chọn bến cảng.



Bến cảng đều bị các người chơi hỏng rồi!



“Cạch…” Cánh cửa bị đẩy ra.



Người giúp việc mặc đồ nữ ô sin đẩy một chiếc xe nhỏ vào, khuôn mặt không một chút biểu cảm, ánh mắt bất động, nhìn cứ như xác chết không hồn đang dịch chuyển vậy.



Thời Sênh ớn lạnh nhìn người hầu dọn dẹp cho cô, rồi đi ra ngoài như một xác chết không hồn.



Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy người hầu đó, người đầu tiên mà cô nhìn thấy khi tỉnh dậy chính là bà ta.



Hỏi gì bà ta cũng không đáp, đi lại không hề có tiếng động, trên mặt không có chút biểu cảm nào, giống như một con bù nhìn người ta điều khiển vậy.



Đây là thế giới hiện đại, sẽ không có ma thuật bù nhìn nào ở đây cả, nhưng có một cách thức đặc thù hơn ma thuật bù nhìn---- thôi miên.



Lúc này Thời Sênh không động đậy được, từ đầu đến chân cô đều bị băng bó như xác ướp, nếu không thì cô đã rút kiếm ra chém từ lâu rồi.



Lúc vụ nổ diễn ra, cô bị văng xuống nước, vốn dĩ đã bị va đập cho tàn phế, nhưng vì rơi xuống nước nên cô vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế.



Đáng tiếc rằng chỉ số may mắn luôn khiến cô ngậm ngùi.



Cô không biết ở dưới nước đã va phải cái gì, còn chưa kịp rút kiếm ra, đợi đến khi tỉnh dậy thì đã ở đây rồi.



“Tiếp thu cốt truyện.”



Không có kịch bản, sợ rằng cô còn không thể nào lên mặt được nữa.



Đây là một cuốn tiểu thuyết hắc đạo và ngược thân, ngược tâm.



Nữ chính là một sát thủ, biệt hiệu Anh Túc, tên thật An Như Linh. Những ai không quen đều gọi cô ta là Anh Túc.



Lúc còn nhỏ, cả nhà Anh Túc bị người ta giết hại, cô ta được một băng đảng xã hội đen tên là Hắc Hổ Đường nhận nuôi và đào tạo trở thành một sát thủ.



Năm Anh Túc 18 tuổi, cô nhận được nhiệm vụ từ bên trên, phải ám sát một người đàn ông.



Người đàn ông đó tên là Lãnh Viêm, cũng chính là nam chính, môn chủ của Thanh Long Môn - thế lực đối địch với Hắc Hổ Đường. Nhiệm vụ của Anh Túc là mai phục ở bên cạnh, đợi cơ hội giết hắn. Cho dù không giết được thì cũng phải thăm dò một số tình báo.



Anh Túc lập kế hoạch tiếp cận Lãnh Viêm, đồng thời thành công mai phục ở bên cạnh hắn.



Lúc mới đầu, Anh Túc thực sự đã truyền về không ít tin tức. Nhưng trong thời gian ở cùng Lãnh Viêm, Anh Túc đã trở nên thích hắn, nên không tiếp tục truyền tin tức nữa.



Người của Hắc Hổ Đường uy hiếp dụ dỗ Anh Túc, nói với cô rằng, bọn họ biết năm đó ai là người đã giết cả nhà cô. Nếu cô giết chết Lãnh Viêm, thì sẽ nói cho cô biết hung thủ thật sự là ai.