Boss Là Nữ Phụ

Chương 695 : Nữ hiệp thời hiện đại (14)

Ngày đăng: 22:22 28/04/20


Thời Sênh rời khỏi căn phòng, chuẩn bị đi xuống dưới.



Vừa đi đến thang máy, thì cửa thang máy đã mở ra, Thời Sênh nhìn cảnh tượng nóng bỏng bên trong, nhếch mép.



“Con trai, củi khô bén lửa thì cũng không cần phải ở chỗ công cộng thế này chứ.”



Thực ra cũng chẳng nóng bỏng mấy, chỉ là hai người ôm hôn mà thôi, thế nên sau khi cửa thang máy mở ra, Lãnh Viêm và Anh Túc liền buông nhau ra.



Lãnh Viêm nhìn Thời Sênh, ánh mắt sắc lạnh, người phụ nữ này sao lại ở đây?



Anh Túc cảnh giác nhìn Thời Sênh, bất giác ôm lấy tay Lãnh Viêm.



“Nhan Miên.” Lãnh Viêm gằn giọng gọi tên cô, cứ như chỉ bằng cách gọi tên, là có thể ăn tươi nuốt sống cô ngay được.



“Con trai” Thời Sênh nheo mắt cười.



Lửa giận bốc lên ngùn ngụt trong lồng ngực Lãnh Viêm, tiếng khớp ngón tay kêu lên răng rắc, hắn ta muốn bóp chết người phụ nữ này ngay lập tức.



Đúng lúc hai người đang nhìn nhau “say đắm”, tiếng bước chân dồn dập vọng lại từ phía cầu thang bộ, một vài người đàn ông cao to vạm vỡ xuất hiện trong tầm nhìn của Thời Sênh.



Bọn họ đi lại hung hăng, cầm súng trên tay, không thèm che đậy.



Nhìn thấy Thời Sênh đứng bên ngoài, bọn họ vội vàng chạy lại.



Lãnh Viêm nghe thấy tiếng bước chân, chưa nhìn thấy người, nhưng hắn ý thức được nguy hiểm, sắc mặt thay đổi, đưa tay ấn nút đóng cửa thang máy.



Cửa thang máy mãi không đóng lại được, người bọn họ đã chạy lại gần. Lãnh Viêm kéo Anh Túc ra khỏi thang máy, lúc đi ngang qua Thời Sênh, hắn còn đẩy cô một cái thật mạnh.



Thời Sênh không ngờ Lãnh Viêm sẽ không biết xấu hổ như thế, bị đẩy tới lảo đảo.



Nam chính đại nhân, anh cũng được lắm!



“Pằng!”



Đạn từ đằng sau xé rách màn không khí bay lại gần, Thời Sênh chỉ có thể miễn cưỡng xác định được vị trí của viên đạn, thân người ngã nhào về đằng sau, ngã dúi xuống đất mất hết hình tượng.



Thời Sênh: “…” Thế nên, sao ông đây nằm cũng trúng đạn?



Nhọ nồi của nam nữ chính, sao phải để cô cọ?



Người bọn họ đã kéo lên hết, bao vây lấy Thời Sênh, “Cô ta đi cùng bọn chúng, tóm lấy, những người còn lại đuổi theo.”



Đợi đã đợi đã, bản cô nương không đi cùng bọn họ.



Thời Sênh lồm cồm bò dậy, ung dung rút kiếm ra, chỉ vào những người đang muốn đến bắt cô, quát thật to: “Động vào ông đây thử xem.”




Tất nhiên cũng không biết được thân phận của anh ta là gì, nhưng nhìn thái độ của Thượng Quan Cửu, thì có lẽ không phải là hạng người gì tốt đẹp.



Dù sao thì Thượng Quan Cửu cũng là một tên biến thái, một người có thể khiến cho hắn lo lắng như vậy, thì có thể là loại tốt đẹp gì chứ?



[…] Cô nói như vậy về Phượng Từ nhà cô, thật sự ổn chứ?



Thương Quan Cửu đi ra ngoài rất nhanh, sắc mặt khó coi hết mức, nhưng lại vẫn bảo người cầm thẻ đi quẹt.



Người bên kia quẹt xong thẻ, lập tức hộ tống người ở giữa quay về, chỉ còn Lệ Lệ ở lại.



“Thượng Quan tiên sinh, xin hỏi các anh đánh xong chưa ạ?” Lệ Lệ kiêu ngạo tiến về phía trước, “Đánh xong rồi, chúng tôi sẽ bắt đầu thu dọn hiện trường.”



Thời Sênh: “…” Lợi hại đấy, không ngờ lại bĩnh tĩnh như vậy.



Thế nên lúc nãy Thượng Quan Cửu phải quẹt phí hiện trường?



Thượng Quan Cửu nhìn Thời Sênh lúc đó vẫn đang đứng bên cạnh, ánh mắt lóe lên một tia nhìn căm phẫn: “Bảo bối, hẹn gặp sau.”



Hắn ta dẫn người rời đi từ một phía khác.



Trên hành lang chỉ còn lại bãi chiến trường, và hai người phụ nữ đứng hai đầu hành làng.



Thời Sênh dùng thiết kiếm dẹp đường, rồi lê kiếm đi về phía Lệ Lệ.



Lúc nãy người đông, Thời Sênh lại dựa vào thang máy, nên Lệ Lệ không để ý đến cô, bây giờ không còn ai rồi mới nhìn thấy, nhìn thấy cô lê kiếm hung hăng bước lại gần, nét mặt Lệ Lệ đổi sắc.



Cô gái này lúc này nhìn có vẻ chẳng có gì đáng sợ, sao bây giờ lại nhìn có vẻ như ma cà rồng giết người vậy.



Lệ Lệ bất giác lùi người lại đằng sau.



Thời Sênh đứng trước mặt Lệ Lệ, thiết kiếm chống xuống đất, một tay giữ lấy, tay còn lại chống nạnh, trước khuôn mặt đã có chút biến sắc của Lệ Lệ, cô hung hăng nói: “Bà chị, cho mua một tin tức nữa.”



Lệ Lệ: “…” Mua tin tức thì hung hăng thế làm gì?



Dọa cho cô ta sợ chết khiếp.



Không phải, lúc nãy cô gái này đi cùng người của Thượng Quan Cửu…



Chuyện gì thế này?



Lệ Lệ hít thở thật sâu, kìm nén nỗi nghi ngờ trong lòng xuống, “Cô gái muốn mua tin tức gì?”



“Tịch Phi.”