Boss Là Nữ Phụ

Chương 696 : Nữ hiệp thời hiện đại (15)

Ngày đăng: 22:22 28/04/20


Thời Sênh đứng trước mặt Lệ Lệ, thiết kiếm chống xuống đất, một tay giữ lấy, tay còn lại chống nạnh, trước khuôn mặt đã có chút biến sắc của Lệ Lệ, cô hung hăng nói: “Bà chị, cho mua một tin tức nữa.”



Lệ Lệ: “…” Mua tin tức thì hung hăng thế làm gì?



Dọa cho cô ta sợ chết khiếp.



Không phải, lúc nãy cô gái này đi cùng người của Thượng Quan Cửu…



Chuyện gì thế này?



Lệ Lệ hít thở thật sâu, kìm nén nỗi nghi ngờ trong lòng xuống, “Cô gái muốn mua tin tức gì?”



“Tịch Phi.”



Vẻ mặt của Lệ Lê cứng đờ, biểu cảm như đứng hình vậy, một lúc sau mới nghiêm mặt nói: “Cô gái, đừng đùa nữa, rời khỏi đây ngay, không an toàn.”



Lệ Lê quay người đi, tin tức về Tịch tổng thì ai dám bán bừa chứ?



Trừ khi cô ta không muốn sống nữa.



Lệ Lệ đi rất nhanh, như thể sợ bị Thời Sênh đuổi theo vậy.







Thời Sênh ra khỏi Club giải trí, vài chiếc xe ô tô phanh kít lại trước mặt cô, ngáng hết đường đi của cô lại.



Chiếc xe trước mặt cô, từ từ hạ cửa xe xuống, bộ mặt của Thượng Quan Cửu dần dần lộ ra.



“Bảo bối, lại gặp nhau rồi.”



Thời Sênh: “…”



Vừa nói lần sau cơ mà? Đồ lừa đảo!



“Bảo bối, tôi mời em lên xe, hay em tự mình lên xe nào?” Vừa nói Thượng Quan Cửu vừa đẩy cửa xe ra, chuẩn bị bước xuống.



Thời Sênh đạp chân vào cửa xe, đá Thượng Quan Cửu lại vào trong, cô lại gần cửa xe, miệng cười ngoác dần ra, “Tôi tiễn anh lên trời.”



Thời Sênh rút kiếm ra, chém bừa bãi vào xe Thượng Quan Cửu.



Mẹ nó, đồ đần độn.



Hôm nay ra đường không xem ngày, toàn đụng phải những đồ gì thế này.



Đứa này đần độn hơn đứa kia.




“Bảo bối~”



“Thượng Quan Cửu” Thời Sênh nghiến răng, “Nửa đêm gọi điện thoại làm phiền ông đây, muốn bị chém?”



Tên biến thái ngày giỏi thật.



“Bảo bối sẽ đến chém anh sao? Anh mong đợi lắm đấy nhé!” Có lẽ nguyên nhân là do điện thoại, nên giọng nói của Thượng Quan Cửu có vẻ biến thái.



“Có giỏi thì ông lại đây.” Xem bà đây có dám chém mày không.



“Thế thì không được.” Thượng Quan Cửu cười nhỏ, “Anh đã chuẩn bị cho bảo bối một món quà, hy vọng em sẽ thích.”



Hắn nói xong liền cúp máy luôn, tiếp đó Thời Sênh liền nghe thấy tiếng chuông cửa.



Thời Sênh: “…”



Lần đầu tiên gặp tên biến thái điên cuồng thế này, thật là... khiến người ta phấn khích.



Phấn khích đến mức muốn bóp chết hắn.



Thời Sênh đứng lên ra mở cửa, bên ngoài không có ai, chỉ có một cái thùng, còn cao hơn cả người cô.



Thời Sênh đi hai vòng quanh chiếc thùng đó, rút kiếm ra, chọc từ ngoài vào, có đồ gì đó cứng cứng ở bên trong, nhưng không có động tĩnh gì cả.



Thời Sênh chọc một vòng vào chiếc thùng, đảm bảo 360 độ không góc chết, mới mở thùng ra.



Nhìn thấy đồ vật trong thùng, đầu Thời Sênh chỉ có một ý nghĩ.



Giết chết Thượng Quan Cửu.



Phải giết chết bằng được!



Không ngờ hắn ta lại làm tượng lõa thể của cô, lại còn dùng các thứ phụ kiện kỳ quái đặt trên những bộ phận đặc biệt.



Mặc dù cơ thể không phải là của cô, nhưng nhìn thôi cũng đã thấy tởm lợm.



Lúc đó, bức tượng đã bị chọc thủng lỗ chỗ, cánh tay đã bị chọc đứt ra, nhìn rất hãi hùng.



Điện thoại trong túi bỗng rung lên.



Thời Sênh lấy điện thoại ra, mở màn hình, hiện lên một dòng tin nhắn.



---Bảo bối có thích không? Anh càng hy vọng có thể tự tay trang trí cho em. Cửu yêu em.