Boss Là Nữ Phụ

Chương 73 : Thế giới tu chân (22)

Ngày đăng: 22:05 28/04/20


Bởi vì có người quen, vì vậy cái này đúng là chưa đánh đã thành, Thời Sênh được Lâm Nhất Nhất mời vào bên trong Phiêu Miểu Tông.



Một vài người cho dù trên mặt lộ vẻ phẫn nộ nhưng cũng không dám phát ra ngoài, Diệp Thanh Thu không có ở trong Phiêu Miểu Tông, Lâm Nhất Nhất bây giờ vừa là đệ tử thân truyền của phong chủ Thiên Tẫn Phong lại vừa kiêm chức Phong chủ phu nhân, bọn họ nào dám trêu chọc.



Quan trọng nhất là, bọn họ không thể ngăn cản được!



Được rồi, cho dù có can ngăn được, nhưng chỉ trong chớp mắt Lâm Nhất Nhất sẽ mang theo phong chủ Thiên Tẫn Phong đến tìm phiền toái, đơn giản là đem sự tinh hoa của không biết xấu hổ phát huy đến cực hạn.



"Vậy mà sư phụ lại đi rồi?" Đây là kết quả mà Thời Sênh hoàn toàn không ngờ tới.



Ngọc Tiêu rời khỏi Phiêu Miểu Tông, bây giờ phong chủ của Thiên Tẫn Phong là Bạch Lang.



"Vâng, lúc trước chuyện của người vừa truyền về, sư tôn liền rời đi. Ban đầu còn truyền về một vài tin tức, về sau thì không còn tin tức nữa. Sư thúc, năm đó ở Đồng Sơn Phái đã là xảy ra chuyện gì? Vì sao những người đó nói người luyện tà công?"



Luyện tà công?



Thời Sênh nhướn mày, "Nói cho ta biết, bọn họ nói ta như thế nào?"



Năm đó cô dùng cái phương pháp kia để rời đi, Long Quyết và Diệp Thanh Thu chẳng biết thế nào liền náo loạn lên, hai người còn đánh một trận, sau đó Long Quyết trở về Tiên giới, Diệp Thanh Thu cũng trở về Phiêu Miểu Tông.



Lời đồn đãi về Thời Sênh cũng truyền ra từ lúc đó.



Nói nàng bắt nữ đệ tử thủy linh căn để luyện một loại tà công nào đó, sau đó lại bị người khác phát hiện, hàng loạt các môn phái bao vây để tiêu diệt, cuối cùng lại để nàng chạy thoát.



Lúc đó cũng không thiếu người tìm nàng khắp nơi.



"Diệp Thanh Thu và Long Quyết đánh một trận?"



Nam nữ chính vậy mà lại đánh một trận, xem ra hy vọng trước đây của cô là muốn làm cho nam nữ chính hận nhau, giết nhau cũng không phải là mơ mộng hão huyền nha!



"Vâng..." Lâm Nhất Nhất gật đầu đầy mong đợi, "Ta cũng chỉ nghe mấy người trở về từ Đồng Sơn Phái nói vậy, hình như là vì Sở Ngưng... Nhưng cụ thể ra sao thì không rõ ràng lắm."



Ngay đến cả Long Quyết là ai, nàng cũng không biết.



Không đúng, sư thúc, trọng điểm của người không phải ở chỗ này a!



Sở Ngưng...
Thời Sênh hận không thể tát cho mình hai phát, nhanh chóng chống đỡ ngực của hắn, xoay người ngồi vào chỗ bên cạnh, Phượng Từ mê man ngồi xuống, "Tiểu Thù không thích ta ôm nàng sao? Nhưng mà ta rất thích nàng ôm ta..."



Thời Sênh: "..." Đừng có mà thả thính ta nữa đi!



Bản cô nương cần yên lặng một chút.



Thời Sênh quay đầu, không nhìn Phượng Từ nữa.



Phượng Từ vô tội chớp chớp mắt, thấy Thời Sênh lại đưa mắt nhìn cảnh tượng phía dưới, đáy lòng nhất thời tuôn ra một luồng lệ khí, hỏa cầu phô ùn ùn kéo đến, liên tiếp đập xuống phía mặt đất bên dưới.



Người của Tu chân giới và Ma tộc đang giao chiến trên mặt đất, chẳng phân biệt được là thương thế của địch hay là tổn hại của ta, giá trị thương tổn tăng lên gấp bội. Những người đứng khá xa không có thương đều đồng thời nhìn lên phía bầu trời, chỉ thấy một đám mây đen, còn lại cũng không nhìn thấy cái gì khác.



Tất cả mọi người đều đầy bụng nghi hoặc, hỏa cầu này là từ đâu tới? Thế nào mà địch ta cũng không phân?



"Huynh làm gì thế?" Thời Sênh quay đầu lại.



"Ngứa mắt bọn họ." Phượng Từ hừ một tiếng, "Lớn lên xấu, thực lực còn kém. Không thể bảo vệ Tiểu Thù, chỉ có ta là có thể."



"... Ta biết huynh đẹp mắt nhất, ta không nhìn có được hay không?" Thời Sênh im lặng đỡ trán, di chuyển ánh nhìn về phía của Phượng Từ, đáy lòng rất là bất đắc dĩ.



Thuận theo tự nhiên đi!



Phượng Từ hài lòng gật đầu, đem hỏa cầu đang chuẩn bị hất ra thu hồi lại.



Thời Sênh híp mắt nhìn động tác của hắn, thời điểm Phượng Từ sử dụng hỏa diễm này này, đáy lòng cô sẽ có một loại khát vọng rất mãnh liệt, hy vọng có thể sát lại gần hắn hơn một chút... gần hơn một chút nữa...



Loại cảm giác bị kiềm chế này, Thời Sênh chẳng qua là cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không có không thích hay chán ghét gì.



Nếu như là trước đây, phản ứng đầu tiên của cô chắc chắn sẽ là giết chết Phượng Từ, chặt dứt tất cả hậu hoạn.



Cô không thích quyền chủ động nằm ở trong tay của người khác.



Nhưng là bây giờ, điều cô nghĩ lại là thuận theo tự nhiên...



Thời Sênh cười nhẹ một tiếng, chủ động tới gần Phượng Từ, tìm một vị trí thoải mái ngồi xuống, đưa lưng về phía Phượng Từ, hắn không thấy ánh mắt của cô, đương nhiên cũng sẽ không biết cô đang nhìn đến chỗ nào.