Boss Là Nữ Phụ

Chương 74 : Thế giới tu chân (23)

Ngày đăng: 22:06 28/04/20


"Chúng ta tới đây để làm cái gì? Quá bẩn, để ta ôm nàng đi." Phượng Từ không đợi Thời Sênh phản đối, trực tiếp ôm lấy cô.



Thời Sênh thở dài, ôm cổ hắn, chỉ huy hắn đi về phía trước.



Đây là một cánh rừng bên ngoài Tử Trúc Sơn, bên trong chướng khí mịt mờ, rất nhiều con muỗi bay xung quanh, dưới chân còn rải một tầng lá rụng rất dày, sau đó tản mát ra mùi mục nát gay mũi khó ngửi.



Thời Sênh đến nơi này tất nhiên là để xem nữ chính.



Diệp Thanh Thu ở chỗ này nhận được một truyền thừa, là một loại công pháp rất lợi hại, về sau có thể chính diện chống lại Phượng Từ. Cái vị tác giả tạo ra nữ chính có bàn tay vàng này chính là chuyên môn dùng để đối phó với Phượng Từ.



Làm một thành viên của liên minh nhân vật phản diện, tất nhiên Thời Sênh sẽ không để cho Diệp Thanh Thu nhận được truyền thừa kia.



Vị trí cụ thể thì Thời Sênh không biết, cho nên cô chỉ có thể tới tìm Diệp Thanh Thu trong khoảng thời gian này.



"Phía trước có người." Phượng Từ nhắc nhở Thời Sênh.



Phía trước là một vùng đất nhỏ của sườn núi, xung quanh mọc ra một ít cỏ dại.



Phượng Từ quăng ra một cái kết giới, ôm Thời Sênh đi lên chỗ đất nhỏ trên sườn núi.



Đứng ở trên chỗ đất nhỏ đó, cảnh tượng phía dưới có thể nhìn thấy rất rõ ràng.



Thế nhưng một giây kế tiếp, ánh mắt của Thời Sênh đã bị bưng kín, đầu còn bị ấn vào trong lòng của Phượng Từ.



Bên dưới chỗ đất nhỏ trên sườn núi đang diễn ra một cảnh tượng vô cùng hương diễm, hai người đàn ông đang hầu hạ một nữ nhân, trên mặt nữ nhân có thương tích, một vết sẹo dữ tợn kéo từ má trái nghiêng qua mũi, điểm cuối của vết thương dừng lại ở chỗ khóe miệng bên má phải, sắc mặt trắng bệch, nhìn qua giống như ác quỷ.



Thế nhưng, theo những lần rong ruổi của nam nhân ở trên người nữ nhân kia, vết thương trên mặt nữ nhân lại bắt đầu dần dần biến mất, trở nên rất nhạt, cuối cùng ngay cả dấu vết cũng không lưu lại.



"Tông chủ... Ta không được." Nam nhân ở trên người nữ nhân thở dốc gầm nhẹ, biên độ của động tác lại càng lúc càng lớn, cuối cùng phóng thích ở bên trong cơ thể của nữ nhân.



Nữ nhân đem nam nhân đẩy ra, xoay người đặt ở trên người của một nam nhân khác, chủ động giãy dụa vòng eo.



"Tông chủ, tông chủ..." Nam nhân ban đầu bị nữ nhân đẩy ra bò đến trước mặt của nữ nhân đó, trong ánh mắt còn mang theo vài phần khát vọng, đem phân thân của mình đưa đến trước mặt nữ nhân kia.



Vẻ mặt của nữ nhân kia tràn đây chán ghét, vung tay lên đánh ra một chiêu, nhìn qua không không có nhiều lực lắm, nhưng nam nhân kia lại trực tiếp bay thẳng ra ngoài, đập xuống đất, thân thể trơn bóng co quắp một chút, không còn hơi thở.



Nam nhân bị nữ nhân đó đè lên thấy cảnh tượng như vậy, trong ánh mắt lộ ra một chút hoảng sợ, hạ thân thoáng cái liền mềm nhũn, ánh mắt của nữ nhân phát lạnh, "Phế vật!"
"Ùng ùng!"



Bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng sấm, Thời Sênh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trên rừng rậm, mây đen rậm rạp giống như có thiên quân vạn mã phi nhanh mà đến, thanh thế mênh mông cuồn cuộn.



Cả người Thời Sênh cũng không tốt.



Cho nên nói, nữ chính cũng giống hệt tiểu cường (con gián) đánh mãi không chết, cuối cùng còn có thể nhận được chỗ tốt.



"Nàng muốn độ kiếp." Sắc mặt của Phượng Từ trầm xuống, "Không dễ giết."



Đương nhiên bà đây biết không dễ giết.



Hiện tại Thời Sênh có một loại xúc động muốn thổ huyết, nội dung tiểu thuyết này thật sự vô cùng thiên vị nữ chính!



Không có truyền thừa, nàng ta liền trực tiếp độ kiếp!



"Ta đem lôi kiếp dẫn cho nàng, nàng cũng độ kiếp." Phượng Từ đột nhiên kéo Thời Sênh phi lên không trung.



Đợi chút!



Cái gì gọi là đem lôi kiếp dẫn cho cô?



Đồ chơi này không phải là nghi thức một đối một sao? Còn có thể thay đổi đối tượng?



Thời Sênh kéo Phượng Từ, "Không cần, cứ để cho nàng ta độ kiếp."



Phượng Từ không giải thích được, đáy mắt tràn đầy mê man, "Vì sao?"



Vì sao? Bản cô nương phải giải thích thế nào đây?



Đây là lôi kiếp của nữ chính, ngươi đi lên cướp, không chết cũng phải mất một lớp da có được không?



Loại chuyện cướp giật lôi kiếp của người khác này cô nghe cũng chưa từng nghe qua, cho dù Phượng Từ có biện pháp, dù vậy nhất định cũng sẽ phải trả một cái giá vô cùng nặng nề.



Cái lương tâm bị chó gặm đi của cô vẫn còn chưa có mất đi tác dụng.