Boss Là Nữ Phụ
Chương 731 : Ta là địa chủ (7)
Ngày đăng: 22:23 28/04/20
Tin tức tất cả đám thổ phỉ ở Hắc Phong Trại đều bị thiêu cháy nhanh chóng lan truyền, người dân trong huyện đều vô cùng kinh ngạc.
Một cái gai to như thế mà bị ai đó xử lý nhẹ nhàng không động tĩnh như vậy?
Các loại phỏng đoán đồn thổi đều có, một truyền mười, mười truyền trăm, đến cuối cùng thì không biết câu chuyện thật là gì.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng do một hiệp khách hành hiệp trượng nghĩa vì không chịu nổi đám thổ phỉ của Hắc Phong Trại ức hiếp bách tính, nên đã ra tay tiêu diệt. Vì thế bách tính đều lần lượt bày tỏ sự cảm kích và ngưỡng mộ đại hiệp bí ẩn này.
Nếu đám người này biết, tất cả người ở Hắc Phong Trại bị giết hại chỉ vì Thời Sênh không muốn để lại hậu họa cho chính mình, thì không biết họ sẽ nghĩ gì.
Chính chủ Sênh vô tình trở thành đại hiệp, lúc này đang ngồi nghe Thu Thủy hồi báo về chuyện thu hồi đất của Tô Họa.
Lời Tô Họa đã nói ra, còn nói ở trước mặt quan huyện, cho dù sau này ả ta có hối hận cũng không kịp, chỉ có thể trả lại ruộng đất cho Nguyễn Gia.
Vì chuyện này mà Tô gia cũng không hài lòng với Tô Họa.
“Đúng rồi, tiểu thư, người đã nghe chuyện Hắc Phong Trại chưa?” Thu Thủy hồi báo xong liền hỏi thêm một câu.
Thời Sênh nằm trên ghế Thái Phi, hai mắt hơi nhắm, đôi lông mày cong vút trên làn da trắng hồng, “Ừ.”
“Tiểu thư, người nói xem, Hắc Phong Trại này liệu là bị ai tiêu diệt chứ?” Thu Thủy rất hiếu kỳ, lúc đầu tiểu thư bị bắt, nhưng tiểu thư nói có người cứu mình, có lẽ nào chính là người đã cứu tiểu thư?
Thu Thủy nhất thời không thể dừng lại được mạch suy nghĩ.
“Ta.” Thời Sênh lên tiếng mặt lạnh tanh.
“Bịch!” Bên ngoài có tiếng vọng rất lớn, lấn át luôn giọng nói của Thời Sênh.
Thu Thủy chạy ra ngoài cửa xem, “Các ngươi làm cái gì vậy hả, cẩn thận một chút, không bê được thì tìm thêm mấy người nữa.”
Thu Thủy ra ngoài chỉ đạo bọn chúng, sau khi xong việc thì nàng ta cũng quên luôn câu hỏi vừa rồi.
Cuộc sống thời cổ đại đối với Thời Sênh mà nói, chỉ có thể miêu tả bằng hai từ, vô vị!
Cả ngày ngoài ăn uống ngủ, thì vẫn là ăn uống và ngủ, nói thẳng ra chẳng khác nào nuôi lợn.
À, còn có thể dạo phố.
Thời đại này có vẻ rất khoan dung với phụ nữ, không giống với một số bối cảnh khác, những người phụ nữ có thể ra đường thì đều là phụ nữ xuất giá.
“Á! Các ngươi làm vậy là phạm pháp, ta sẽ báo quan! Thả ta ra.”
Tô Họa làm mất đi đất đai, người nhà họ Tô vô cùng uất hận nàng ta. Vốn dĩ gia đình họ đã rất nghèo khó, bây giờ lại không có đất canh tác, không biết rồi sau này họ sẽ sống ra sao?
Tô phụ Tô mẫu đã sinh ra suy nghĩ bán Tô Họa cho một người khác làm lẽ.
Bây giờ Tô Họa xinh đẹp nên bán được giá cao hơn rất nhiều so với trước đây.
Tô Họa bị Tô phụ Tô mẫu cho uống thuốc rồi đem lên huyện, đợi đến khi Tô Họa tỉnh dậy thì mới biết mình đã bị bán, trong lòng nàng ta vô cùng phẫn nộ.
Lần đầu tiên coi như bỏ qua, còn bây giờ là lần thứ hai.
Vì vậy, nhân lúc đám người đó không để ý, nàng ta đã liều mình chạy ra ngoài, kết quả là chưa chạy được bao xa thì bị đám người đuổi kịp.
Thời Sênh lặng lẽ nhìn nữ chính bị bắt về.
Đều là kịch bản.
Trong kịch bản không có phân cảnh này, nhưng nam chính nhất định sẽ lại anh hùng cứu mỹ nhân.
Nếu nam chính không tới, thì nam phụ sẽ tới.
Nam phụ là ai vậy?
Đúng rồi!
Hạ Đình là một trong những nam phụ.
“Tiểu thư, là Tô Họa.” Thu Thủy nhìn rõ người mới nhỏ nhẹ lên tiếng.
Thời Sênh quay người bước đi vừa lẩm bẩm nói, “Ta không quen biết Tô Họa?”
Thu Thủy: “…”
Tiểu thư, tiểu thư mà như vậy thì nô tì sẽ không nói chuyện với tiểu thư nữa!
“Tiểu thư, đợi nồ tì với!”