Boss Là Nữ Phụ
Chương 738 : Ta là địa chủ (14)
Ngày đăng: 22:23 28/04/20
Với chuyện Thời Sênh muốn tạo phản, Thu Thủy luôn cảm thấy tiểu thư nhà mình đang nói dối.
Đến kinh thành bọn họ còn chưa bao giờ tới, sao có thể tạo phản chứ?
Thu Thủy nhắc nhở thêm Thời Sênh không nên ăn nói linh tinh, chuyện này mà truyền ra ngoài thì cả Nguyễn phủ đều gặp họa.
Thu Thủy phát hiện rằng, từ khi tiểu thư nhà mình nói ra câu nói đó thì không có bất kỳ hành động kỳ lạ nào, thế nên nàng ta mới an tâm. Gần đây tiểu thư ăn nói ngông cuồng, không biết có phải bị đám thổ phỉ lần trước dọa dẫm rồi không nữa.
Nàng ta có nên mời đại phu đến khám cho tiểu thư xem sao không?
Hừm, nhất định phải khám cho tiểu thư xem sao.
Thu Thủy đi mời đại phu giỏi nhất huyện đến, lấy lý do là phòng bệnh, để đại phu bắt mạch cho Thời Sênh.
Cuối cùng chỉ nhận được mấy chữ....
Sức khỏe của Nguyễn tiểu thư rất tốt.
Không có bệnh tật gì.
Thu Thủy càng nghĩ càng thấy không đúng, lúc đến Hạ phủ, tiểu thư lấy kiếm từ đâu ra?
Tiểu thư nhà nàng ta trở lên lợi hại như vậy từ khi nào?
Từ khi còn nhỏ nàng ta đã theo sát bên cạnh tiểu thư, nhưng từ trước đến này đều không biết tiểu thư còn có bản lĩnh đó.
Thời Sênh bị nghi ngờ nên chịu sự giám sát 360 độ của Thu Thủy. Nàng ta muốn tìm ra một số điểm kỳ lạ trên người Thời Sênh.
Nhưng những lúc không có việc gì, về cơ bản Thời Sênh chỉ ăn và ngủ, ngủ xong rồi lại ăn, nếu không thì lại ở thư phòng, không hỏi chuyện trong phủ, cũng không hỏi chuyện ngoài cửa tiệm.
Ánh mắt Thu Thủy thay đổi, lướt chầm chậm qua người Thời Sênh: “Tiểu thư...”
“Đừng hỏi ta cái gì cả, ngươi có hỏi ta cũng nhất định không nói với ngươi.” Thời Sênh không thèm nâng mí mắt lên.
Thu Thủy mở to mắt, nàng ta còn chưa hỏi, sao tiểu thư lại biết nàng ta muốn hỏi gì?
Được lắm, gần đây tiểu thư giống như thần vậy.
Thu Thủy đành kiềm chế sự nghi hoặc trong lòng mình, rồi tự mình lặng lẽ suy xét cân nhắc.
Thời Sênh đang đợi tin tức của Phạm đại nhân. Kỳ thực kinh thành cách nơi này khá xa, cả đi cả về, cho dù ngựa có tăng tốc chạy ngày chạy đêm cũng phải đến một tháng.
Tuyên nhị tiểu thư của Phủ Tướng Quân tiến cung làm phi, người của Hoàng đế và người của Nhiếp Chính Vương cứ như thế chắn kín cửa lớn, không ai chịu nhường ai, khiến người khác thấy giống như một vở kịch hay vậy.
Cuối cùng, Trấn Bắc Tướng Quân phải ra mặt thì chuyện này mới được giải quyết ổn thỏa.
Hôn lễ được định sau nửa tháng, Hoàng thượng có lẽ đang đối đầu với Nhiếp Chính Vương nên thời gian cũng được định trùng ngày.
Chuyện này trở thành đề tài bàn luận sau khi ăn cơm uống trà của bách tính.
Thời Sênh bước từ quán trọ ra, chuẩn bị vào Hoàng cung xem tướng mạo Hoàng đế ra sao. Vị Hoàng đế này là nhân vật phản diện lớn nhất, vì vậy...
Nói không chừng lại là Phượng Từ?
Lúc Thời Sênh đến gần hoàng cung, vô tình lướt qua một bóng dáng vô cùng quen thuộc, nhưng đến khi nhìn kỹ lạ, thì lại không nhìn thấy gì cả.
Thời Sênh chau mày, rồi chạy đuổi theo hướng đó.
Thời Sênh chạy đuổi theo một đoạn rồi dừng lại đi bộ. Cô xoa cằm, lẽ nào là nhìn nhầm sao?
“Nguyễn Tiểu Dạng.”
Thời Sênh ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra giọng nói đó. Độc Cô Tu dẫn theo hai người bước xuống từ tửu lầu bên cạnh.
Độc Cô Tu mặc một bộ y phục bằng gấm màu đen, lông mày vừa nhỏ vừa dài, ánh mắt sắc bén thông minh, bờ môi mỏng hơi khép lại, không thu lại khí thế của người bề trên, một cảm giác áp bức vô hình toát ra từ người hắn.
“Nhiếp Chính Vương sao.” Thời Sênh cười như không lên tiếng, thái độ rất tùy tiện, hoàn toàn không bị doa nạt bởi khí thế của hắn.
Độc Cô Tu chau mày, “Nguyễn tiểu thư sao lại ở đây?”
Nàng ta lại biết hắn là Nhiếp Chính Vương.
Lúc ở huyện Bạch Hà, hắn hoàn toàn không để lộ thân phận.
Độc Cô Tu không biết nàng ta lên kinh thành đã bao lâu, vì vậy cũng không chắc chắn là sau khi nàng ta đến kinh thành mới biết thân phận của hắn, do đó hắn cũng không truy cứu.
“Tại sao ta lại không thể ở đây? Cách nói chuyện của ngươi giống như là kinh thành là do ngươi mở ra vậy.”
“Hỗn xược!”
Người bên cạnh Độc Cô Tu hét lớn, ánh mắt phẫn nộ trừng trừng nhìn Thời Sênh.