Boss Là Nữ Phụ
Chương 771 : Tổng biên thích đào hố (18)
Ngày đăng: 22:24 28/04/20
Hay cho đại thần đam mỹ Tạ Ngôn, thế mà đi đạo văn của một người mới, tin tức này rất nhanh truyền rộng trong giới tác giả.
Thời Sênh là biên tập viên của Âu Lộ, tất nhiên phải tranh thủ ích lợi cho tác giả của mình, nhưng hiện tại Nhiếp Thành phụ trách Tạ Ngôn, cô phải đi nói chuyện với Nhiếp Thành.
Thời Sênh nhìn thời gian.
Cô trả lời Âu Lộ.
Thâm Tỉnh Băng: Tôi sẽ xử lý.
Âu Lộ: Cám ơn biên tập.
Thời Sênh đứng dậy đi đến văn phòng của Nhiếp Thành.
Nhiếp Thành một mình ở văn phòng, nhìn thấy Thời Sênh, trên mặt như viết to mấy chữ “cô tới làm gì, nơi này không chào đón cô”.
Thời Sênh đóng cửa lại, "Nhiếp tổng biên."
"Có việc?"
"Tác giả Ngôn Diệp Chi anh phụ trách đã đạo văn. Nhiếp tổng biên chẳng lẽ không nên giải thích cho tôi một chút sao?"
"Đạo văn cái gì?" Nhiếp Thành nhíu mày, trầm giọng nói: "Tân Y, cô không cần vẽ ra chuyện. Tôi muốn đuổi việc cô rất dễ dàng."
Đuổi việc cô? Anh nghĩ anh là ai chứ?
Thời Sênh tiếp tục nói nhẹ nhàng: "Nhiếp tổng biên, tôi chỉ là thảo luận công việc với anh, sao anh lại lôi đến chuyện đuổi việc tôi?"
Rõ ràng là thanh âm rất nhẹ lại làm cho Nhiếp Thành có loại cảm giác độ ấm bốn phía đều giảm xuống, âm trầm.
Nhiếp thành giật mình một cái, tức giận nói: "Tân Y, cô đừng nghĩ mình quá quan trọng!"
Hắn là tổng biên, cô là một biên tập, cũng dám thách thức hắn, ai cho cô lá gan.
Tầm mắt Thời Sênh bình tĩnh đảo qua trên mặt Nhiếp Thành, châm chọc nói: "Tự mình không xem trọng chính mình thì còn ai xem trọng anh?"
"Rốt cuộc cô có chuyện gì?" Nhiếp Thành không kiên nhẫn chất vấn Thời Sênh,.
"Ai muốn sa thải cô?" Trình Minh nhìn Thời Sênh, không biết nhìn thấy cái gì, sắc mặt đột nhiên liền trầm xuống, ánh mắt sắc bén, mất đi vẻ cười cợt kia.
Thư Tuyệt nhìn theo tầm mắt Trình Minh.
Nhiếp Thành đứng ở cửa, vẻ mặt phức tạp, như là hận, lại như là ghen tị.
Thời Sênh thấy có chút khó hiểu, đây là tình huống gì?
Trình Minh đột nhiên quay đi, cúi người nói một tiếng bên tai Thư Tuyệt, "Tôi chờ cậu ở phía dưới."
Thanh âm của hắn tuy nhỏ nhưng Nhiếp Thành vẫn nghe thấy.
Hắn vô ý thức đuổi theo hai bước, sau đó sắc mặt phức tạp dừng lại, vừa lúc đứng bên cạnh Thời Sênh.
"Ai muốn sa thải cô?" Thư Tuyệt không vì Trình Minh rời đi mà biểu hiện ra sự khác thường nào.
"Anh ta, chính là anh ta." Thời Sênh chỉ vào Nhiếp Thành còn chưa khôi phục tinh thần, "Anh ta quan báo tư thù, muốn sa thải tôi."
Tay mách lẻo thiện nghệ online.
Lúc có thể cáo trạng thì nhất định phải cáo trạng, có thể giết chết bao nhiêu hay bấy nhiêu, ai biết giây tiếp theo mình có gặp may nữa không.
[... ] Nó không phục lý luận của Ký chủ, đây đều là lý luận vớ vẩn.
Nhiếp Thành lấy lại tinh thần, hét lớn một tiếng, "Tân Y!"
"Làm sao? Không phải anh sa thải tôi à?" Thời Sênh quay đầu trừng lại, "Lớn tiếng như vậy làm gì, tôi không có bệnh, nghe được."
"Vì sao sa thải cô ấy?" Thư Tuyệt nhìn về phía Nhiếp Thành.
Thư Tuyệt cảm thấy sa thải cô là lựa chọn chính xác. Nhưng mà không biết vì sao, tưởng tượng đến, về sau ở công ty không nhìn thấy cô, đáy lòng hắn cũng không thoải mái.
Nhiếp Thành không nghĩ tới Thư Tuyệt thật sự nói giúp Thời Sênh, bình thường hai người này cũng không có chuyện gì liên hệ, sao hắn lại giúp cô?
"Người của tôi, tôi muốn làm gì, còn chưa tới phiên anh quản đi?"