Boss Là Nữ Phụ

Chương 780 : Tổng biên thích đào hố (27)

Ngày đăng: 22:24 28/04/20


Mưa sao băng kết thúc, Thư Tuyệt mới có thời gian xem gì đó trên cổ tay.



Là một cái đồng hồ đeo tay, bên ngoài giống như rót nước vào, khi lắc lư, sẽ có sóng lăn tăn, phía dưới cùng chính là một bông hoa, trông sống động như thật.



Thư Tuyệt đưa tay sờ sờ đồng hồ đeo tay, "Đây là..."



"Tín vật đính ước."



Tín vật đính ước?



Thư Tuyệt dở khóc dở cười, vì sao những chuyện hắn còn chưa kịp làm đều bị cô giành trước hết rồi.



Nhưng mà cái này... hình như đã gặp ở nơi nào.



"Vừa rồi anh..." Thời Sênh đè tay hắn xuống, nở nụ cười tươi như hoa, "Không có phản ứng gì."



Thư Tuyệt biết Thời Sênh nói cái gì, tai như bị đốt cháy lên.



"Không bằng chúng ta thử một lần nữa?" Thời Sênh đề nghị.



"Khuya lắm rồi, anh còn công việc còn chưa có làm xong." Thư Tuyệt lôi kéo cô đi trở về, nhỏ giọng bổ sung một câu, "Ngày mai hôn lại."



"Có thể ứng trước không?"



"Không thể."



"Vì sao?"



"..."



...



"Em lái xe." Thời Sênh cướp ghế lái.



"Không được." Thư Tuyệt đẩy mạnh cô ngồi vào ghế phụ.



"Nhiếp Thành, đừng làm cho tôi coi thường anh."



"Không phải cậu vẫn luôn coi thường tôi sao?"



Thư Tuyệt dừng tay đóng cửa, nhìn về một phía gần đó.



Bên cạnh có một chiếc xe tải chắn tầm nhìn Thư Tuyệt, hắn cau mày, "Anh đi xem."



Giọng nói vừa rồi có chút giống Trình Minh, nhưng lại hơi khang khác, có điểm không giống lắm.



Thời Sênh bước từ trên xe xuống, "Cùng nhau."
"Vì sao nói như vậy?"



Thời Sênh nhìn về phía Thư Tuyệt, "Bởi vì đây là Tân Y viết."



Thư Tuyệt nghe lời này là lạ, "Tân Y không là em sao?"



Chính mình nói tên của mình, có ý gì nha?



"Cứ coi là vậy đi." Đây là nguyên chủ viết, nhưng hiện tại cô đang dùng thân thể nguyên chủ.



Cũng có thể xem như là một người.



"Đây là Nhiếp Thành duyệt..." Thư Tuyệt nhìn một chút phụ lục phía sau.



Thời Sênh đoán chính là Nhiếp Thành, Tạ Ngôn làm sao có thể có bản lãnh cao như vậy, có thể bán được bản quyền sách giấy chứ?



"Bản quyền đã bán đi, em có chứng cứ sao? Còn giữ nguyên bản thảo không? Anh lập tức liên hệ luật sư."



Thư Tuyệt tín nhiệm Thời Sênh vô điều kiện, cái này giống như là một loại bản năng.



Thời Sênh giữ tất cả đồ vật của nguyên chủ, cô thay đổi máy vi tính, cũng vẫn giữ lại tư liệu trên máy cũ, tất nhiên bao gồm cả bản thảo.



Bên trong bản thảo chẳng những có bản phác thảo, còn có thật nhiều dòng suy nghĩ mà trong nội dung không đề cập kỹ, rồi còn một ít lỗi chưa kịp sửa chữa.



Thư Tuyệt liên lạc với luật sư tư nhân, dù sao công ty có người của Nhiếp Thành, lỡ như bị Nhiếp Thành mua thì khó khăn rồi.



Hơn nửa đêm luật sư bị gọi dậy làm việc, luật sư cũng không có câu oán hận nào, vội vã chạy tới địa chỉ mà Thư Tuyệt nói.



Nhà ở cũ nát củaThời Sênh luôn được cô thuê người quét dọn qua, không bẩn nhưng nhìn vẫn có hơi loạn và cũ.



Thư Tuyệt đi vào, cả người đều khó chịu. Thời Sênh cầm các thứ rồi cùng hắn xuống lầu, trở lại trong xe, lúc này hắn mới dễ chịu hơn một chút.



Thời Sênh tiến tới, ở trên mặt hắn bẹp một ngụm, "Mấy ngày nữa sẽ đổi nhà khác."



"Nguyên nhân là tại anh." Thư Tuyệt xấu hổ, nguyên nhân bởi vì hắn mà cô phải nhân nhượng hắn rất nhiều chuyện.



Hắn không biết nhẫn nại của cô lớn bao nhiêu, nếu như có một ngày cô không nhịn được thì sao?



Thư Tuyệt đột nhiên phát hiện, bản thân dường như không có biện pháp tiếp thu tình huống cô không ở bên cạnh.



Thư Tuyệt tự nhiên hoảng hốt, hắn vội giữ lấy mặt Thời Sênh, hôn lên một cách nóng nảy như đang xác định cái gì.



Hắn muốn cô luôn ở bên cạnh mình.



"Cốc cốc!"