Boss Là Nữ Phụ

Chương 799 : Quốc sư minh giám (12)

Ngày đăng: 22:25 28/04/20


Lúc Thời Sênh về tới Phượng gia thì huyền thú đã bị tam đại đế quốc cùng hợp lực xua trở về Ma Diễm Lĩnh.



Chỉ còn một số ít vẫn đang tác loạn trên đại lục mà thôi.



Tam đại đế quốc vẫn đang tra nguyên nhân khiến cho huyền thú bạo động lần này.



Vì huyền thú chạy ra từ phía đế quốc Thương Lam nên hai đại đế quốc khác nhân cơ hội này làm khó dễ, huyền thú gây tổn thất cho bọn họ bao nhiêu thì Thương Lam phải bồi thường ngần đó.



Thế lực của đế quốc Thương Lam yếu nhất trong ba nước, luôn bị hai quốc gia còn lại làm khó dễ.



Vì thế, tin tức Thời Sênh là đầu sỏ gây tội lại lan truyền cực kỳ lợi hại.



Cô vừa quay về đã bị Phượng gia chủ gọi tới thư phòng.



Phượng gia chủ rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác, cho dù xuất hiện cũng rất ít nói.



Trong mắt người ngoài, Phượng gia chủ là người cực kỳ nghiêm túc, nhưng làm việc lại rất khôn khéo, vì thế ông có biệt danh là “Hồ ly mặt lạnh”.



Nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ, Phượng gia chủ lại là một người cha nuôi cực kỳ quan tâm nàng.



Trong ký ức của nguyên chủ, từ khi nàng bắt đầu có nhận thức, mọi người ở Phượng gia đều gọi nàng là Tam tiểu thư. Trước đây nàng còn tưởng mình là con gái của Phượng gia chủ, nhưng sau đó ông lại nói rằng nàng chỉ là con nuôi của ông chứ không phải con gái ruột.



Phượng gia chủ luôn luôn dạy dỗ và nhắc nhở cô điều này, dần dần, nguyên chủ đã khắc sâu vào trí nhớ vấn đề nàng không phải con gái ruột của Phượng gia chủ.



“Cha.” Thời Sênh ngoan ngoãn gọi một tiếng.



Người đàn ông ngồi trên ghế với vẻ mặt nghiêm nghị, dấu vết của tháng năm in hằn trên gương mặt ông, khóe mắt đã đầy nếp nhăn.



Tuy nói tuổi thọ của người tu luyện kéo dài, nhưng cũng chỉ là dài mà thôi, không phải trường sinh bất lão.



“Có bị thương ở đâu không?” Phượng gia chủ dùng ánh mắt đánh giá Thời Sênh vài lần, tựa hồ như đang nhìn xem cô có bị thương ở đâu không.



Thời Sênh lắc đầu.



Lúc này, Phượng gia chủ mới tái mặt, “Sao lại thế này?”



Chuyện mà Phượng gia chủ hỏi tất nhiên là về tin đồn cô là đầu sỏ gây tội trên đại lục hiện tại.



“Hách Liên Dục vu oan, hãm hại con.” Nên tố cáo thì phải tố cáo.
Vạn Quyền là đạo sư mà Phượng gia chủ cực kỳ coi trọng, nay vì Phượng Khuynh Khuynh mà bị trọng thương, gia chủ vốn đã đối xử với nàng ta không tốt, đương nhiên lúc này lại càng có lý do để trách phạt.



Nghe nói Vạn Quyền đã cầu xin nên Phượng Khuynh Khuynh mới không bị trừng phạt về thể xác.



Tin tức Thời Sênh trở về cũng rất nhanh chóng truyền đi, các phương đều chạy tới vây xem, tâm tư đủ cả, ý xấu tràn ngập.



Thời Sênh cho người dẫn đám người đó tới phòng khách, một lần hầm hết cả đám.



Phì!



Ứng phó một lượt!



Nam tử của Phượng gia đều học tập trong học viện ở Hoàng gia, rất ít khi trở về, cho nên lúc này chỉ có một đám muội giấy tới đây.



Thời Sênh vừa xuất hiện, một muội giấy mặc váy hồng lập tức nói: “Tam tỷ tỷ, tỷ không sao thì thật tốt quá!”



Khuôn mặt non nớt dù tươi cười nhưng trong mắt lại đầy hận ý.



Sao nàng không chết ở bên ngoài luôn đi?



Mấy ngày trước nàng mất tích, rất nhiều người đoán nàng đã chết, nếu nàng đã chết thì sẽ có rất nhiều người vui vẻ.



“Làm ngươi thất vọng rồi, ta không chết.” Thời Sênh ngồi vào ghế chủ vị trong phòng khách.



Muội giấy váy hồng lập tức tỏ ra xấu hổ, “Tam tỷ tỷ nói gì thế? Tỷ không sao mới là tốt nhất.”



Thời Sênh gõ gõ mặt bàn, hỏi với vẻ mặt rất chân thành, “Không phải ngươi luôn ước ta chết ở bên ngoài, không quay về sao?”



“Sao tam tỷ tỷ lại nghĩ ta như thế? Muội thật tình lo lắng cho tỷ mà.” Hốc mắt muội giấy lập tức đỏ lên, nhìn Thời Sênh đầy vẻ tủi thân.



“Thật tình lo lắng ta đã chết hay chưa đúng không? Ngươi nghĩ trong đầu như thế, ta cũng chỉ giúp ngươi nói ra thành lời mà thôi, không cần cảm tạ.”



Muội giấy váy hồng nhỏ giọng khóc nức nở, “Tam tỷ tỷ, muội có đắc tội gì với tỷ đâu? Tỷ lại nói muội như thế. Nếu muội sai ở đâu, tỷ cứ nói, muội sẽ sửa mà.”



“Ngươi không làm cái gì sai cả, ngươi cũng chỉ mong ta đừng còn sống mà quay về thôi, không sai, đây là tình cảm bình thường của con người mà.” Vẻ mặt Thời Sênh rất bình tĩnh.



Nguyên chủ rất được sủng ái tại Phượng gia, bị người khác ghi hận cũng là điều bình thường.