Boss Là Nữ Phụ

Chương 798 : Quốc sư minh giám (11)

Ngày đăng: 22:25 28/04/20


Phượng Khuynh Khuynh là con riêng của gia chủ Phượng gia ở đại lục Thiên Viêm. Cô ta bất tài, vô năng, nhát gan lại sợ phiền phức nên người trong gia tộc cực kỳ ghét bỏ.



Khi gia tộc tiến hành thí luyện, Phượng Khuynh Khuynh bị người hãm hại, suýt chút nữa chết ở Ma Diễm Lĩnh. Tuy rằng lấy về được cái mạng nhỏ nhưng tu vi lại bị phế đi.



Vì thế mà những ngày tháng của Phượng Khuynh Khuynh ở Phượng gia lại càng không được tốt.



Nguyên chủ của Thời Sênh – Phượng Chi Âm là nghĩa nữ của gia chủ Phượng gia. Từ nhỏ cô đã có thiên phú rất tốt, lại được cha nuôi sủng ái nên trở thành tiểu thư được Phượng gia yêu thương nhất.



Đối tượng đính thân của Phượng Chi Âm hối hôn với cô và đòi cưới Phượng Khuynh Khuynh.



Sau khi Phượng Khuynh Khuynh được gả đi, người đàn ông kia đối xử với cô ta cực kỳ tốt. Phượng Khuynh Khuynh quanh năm bị dè bỉu đột nhiên lại gặp được một người đối xử cực kỳ tốt với mình, rất nhanh liền rơi vào vòng xoáy tình yêu.



Nhưng lúc nàng ta mang thai và sắp tới kỳ sinh nở, người đàn ông kia lại mang một người đàn bà khác về, đoạt đi mất điếu trụy mà nàng ta luôn mang theo bên người.



Người đàn ông đó nói với Phượng Khuynh Khuynh rằng, sở dĩ hắn đối xử tốt với nàng ta là vì chiếc điếu trụy này.



Phượng Khuynh Khuynh bi thống, tuyệt vọng, sau khi sinh con thì thân thể suy yếu, mắc đủ mọi loại bệnh.



Người đàn ông kia và tiểu tam ngang nhiên ân ái trước mặt nàng ta. Tiểu tam kia còn bắt nàng ta làm đủ loại việc nặng, bằng không thì đứa bé sẽ không có sữa ăn.



Vào một mùa đông, con của Phượng Khuynh Khuynh đổ bệnh, nàng ta đi cầu xin phu quân của mình nhưng lại bị người đàn bà kia ngăn lại, khiến cho con của nàng ta không qua khỏi, chính nàng ta cũng bị ả đẩy vào hồ nước.



Phượng Khuynh Khuynh không ngờ mình lại trọng sinh, nếu đã trọng sinh, vậy nàng ta sẽ báo thù. Mọi khuất nhục ở đời trước, nàng ta sẽ đòi lại bằng hết.



Nguyên chủ chính là người đầu tiên.



Phượng Khuynh Khuynh vẫn luôn nghĩ vì nguyên chủ hối hôn nên mới khiến nàng ta gặp bi kịch về sau, nhưng căn bản nguyên chủ không hề làm chuyện đó.



Phượng Khuynh Khuynh trọng sinh vào lúc nàng ta chưa về gia tộc. Vì biết được bí mật của điếu trụy vốn là một không gian không có giới hạn, bên trong có rất nhiều thứ, vì thế Phượng Khuynh Khuynh liền mở ra hình thức nghịch tập, là một nữ chính toàn năng với luyện đan, luyện khí, ngược thú…



Sau khi về tới gia tộc, tu vi của nàng ta đã là cao nhất trong những người đồng lửa tuổi, nhưng nàng ta không bày ra thực lực chân chính. Đến khi gia tộc thí luyện tại rừng Ma Diễm Lĩnh, Phượng Khuynh Khuynh tìm được một gốc thảo dược cực phẩm nên bị huyền thú Thiên Lang Viên đuổi giết.



Nàng ta biết mình không phải đối thủ của Thiên Lang Viên, nên nhét thảo dược hiếm quý lên người nguyên chủ lúc hỗn loạn. Thiên Lang Viên đuổi theo dược vị của nó nên mới tập trung vào nguyên chủ.



Thời Sênh đến thế giới này đúng lúc nguyên chủ bị thiên Lang Viên đuổi giết. Sau khi đánh bại Thiên Lang Viên, Thời Sênh hợp với đám người Phượng gia để ra khỏi Ma Diễm Lĩnh. Lúc họ sắp thoát thì biến cố xảy ra. Đám huyền thú không hiểu vì sao lại chạy hết về khu vực biên giới Ma Diễm Lĩnh.



Lúc này bên ngoài Ma Diễm Lĩnh, đám người của phủ Quốc sư đang tiến hành lập trận pháp chặn đường huyền thú lại. Thời Sênh vì giúp huyết kỳ lân thoát khỏi nam nữ chính nên vô tình bị nam chính đổ cho tội danh phá hoại trận pháp của phủ Quốc sư, khiến huyền thú thoát ra khỏi Ma Diễm Lĩnh gây hại cho bao nhiêu thành trì.



Ba chữ Phượng Chi Âm này trở thành nỗi oán hận trong lòng vô số người.



Trên đường trở về Phượng gia, Thời Sênh gặp đội Thần Vệ hộ tống chủ nhân của phủ Quốc sư. Thời Sênh đang quan sát vị Quốc Sư bí ẩn thì một thanh âm trong suốt vang lên bên tai Thời Sênh “Nhìn đủ chưa?”



Thân mình cô cứng đờ, quay phắt đầu lại.



Người đàn ông này…


Nếu không phải sợ chém chết người rồi thì đến thế giới sau mới gặp được, có lẽ cô đã sớm móc kiếm chém chết hắn rồi.



Lời cuối cùng này tất nhiên không phải nói với đội trưởng, đội trưởng lắc lắc đầu, tâm tư của Quốc sư đại nhân tốt nhất đừng đi đoán làm gì.







[Nhiệm vụ ẩn giấu: Giang sơn làm sính lễ.]



Thời Sênh vừa rời khỏi phạm vi đội Thần Vệ, Hệ thống liền nhảy ra tuyên bố nhiệm vụ.



Tuy rằng nhiệm vụ này đối với Ký chủ mà nói cũng chẳng có ích lợi gì.



[Mục tiêu nhiệm vụ: Ngân Vi. Để hắn lấy vạn dặm núi sông làm sính lễ, cưới cô vào cửa.]



Thời Sênh: “…”



Vì sao không phải ông đây lấy vạn dặm giang sơn làm sính lễ, cưới hắn về nhà?



[Ký chủ, mong cô nhớ kỹ, cô là con gái, cô là con gái, cô là con gái.] Chuyện quan trọng phải nhắc ba lần.



Con gái thì phải mảnh mai yếu đuối, phải biết khóc, biết ngây thơ, biết làm nũng, giống Ký chủ suốt ngày chỉ biết giết giết giết, cường sủng đàn ông, thế gian này quả thật có một không hai.



Giang sơn làm sính lễ.



Ông đây đánh hạ được giang sơn này rồi đưa cho hắn, rồi để hắn chuyển lại cho ta, như thế cũng được đúng không?



Bản cô nương thật đúng là thiên tài!



[…]



#Ký chủ nhà ta lại muốn tự mình lên rồi#



Ừ, nhưng trước khi đánh nhau giành thiên hạ thì phải hủy CP đã.



Đây mới là chuyện quan trọng nhất.



#Ký chủ yêu thích phá CP, chính mình lại thích quăng thức ăn chó, có phải có bệnh không?#



Thời Sênh cũng không tiếp tục đi theo Ngân Vi nữa. Nếu đã xác định Ngân Vi là Phượng Từ thì cũng không cần sợ hắn sẽ chạy, không cần gấp gáp.



Đối với Phượng Từ, cô có một loại tự tin cực kỳ cao.



Thời Sênh rời đi rồi, Ngân Vi cũng không biểu hiện ra điều gì dị thường, giống như đó chỉ là một cô nương có ý nghĩ kỳ quái, thích đi theo hắn một đoạn đường mà thôi.



Nàng rời đi hay ở lại cũng chẳng có ảnh hưởng gì tới hắn cả.