Boss Là Nữ Phụ

Chương 844 : Cô nàng xui xẻo (12)

Ngày đăng: 22:26 28/04/20


Thời Sênh về nhà, hiếm khi thấy được Vu Thanh ở nhà.



Cô đến thời gian dài như vậy, ngoại trừ lần ở bệnh viện và lần ở nhà kia, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Vu Thanh.



"Bé ngoan về rồi à?" Vu Thanh ngẩng đầu từ trong đống tài liệu lên.



"Chú." Thời Sênh nhỏ giọng gọi một tiếng.



Vu Thanh sửng sốt, ông nhìn Thời Sênh, một lúc lâu mới phản ứng được, "Bé ngoan lại đây."



Vu Thanh là biết nguyên chủ chỉ không muốn nói, cũng không phải không nói được, cho nên lần trước ông nghe được Thời Sênh đột nhiên mở miệng nói, chẳng qua cũng chỉ cảm thấy kỳ quái.



Thời Sênh đi tới ngồi xuống đối diện Vu Thanh, "Chú?"



Vu Thanh đẩy tài liệu lộn xộn trước mặt ra, quan tâm hỏi: "Bé ngoan, sao đột nhiên muốn nói chuyện?"



Thời Sênh mỉm cười, "Trưởng thành rồi, dù sao cũng phải học cách thay đổi, cháu sao có thể cả đời cũng không nói năng gì được."



Vu Thanh gật đầu, có chút cảm khái, "Đúng là trưởng thành rồi."



Trước đây còn là đứa bé xíu xiu, mấy năm này ông cũng không chăm sóc tốt cho cô.



Vu Thanh nghĩ như vậy, đột nhiên có chút áy náy.



"Bé ngoan, cháu trưởng thành có ý tưởng là tốt. Thế nhưng có chuyện gì, cháu vẫn nên nói với chú, chú là trưởng bối của cháu, có thể góp ý giúp cháu."



"Cảm ơn chú."



Vu Thanh cười cười, "Về phòng đi."



Thời Sênh khẽ gật đầu, về đến phòng, ngồi trên giường một lúc, móc điện thoại ra vào weibo.



Lỗi pass.



Thời Sênh nhìn mấy từ nay hiện lên, có chút ngơ ngác.



Cô không sửa pass a!



Trước còn đăng...



CMN! Có người hack!



Tên thiểu năng nào dám hack ông!



Thời Sênh đi tới bàn học mở máy tính, dùng mạng nhìn tài khoản mình một chút.



Weibo đã biến thành một cái weibo trong suốt, nói weibo của cô bị người hack.



Lại còn có ảnh đại diện, ảnh là ảnh tự chụp của Doãn Bảo Bảo, ba tấm liền.




Trong bóng tối, Hạ Linh cảm giác được trên môi mềm mại, anh đưa tay ôm sát người cô vào, thở dài nói: "Anh nhất định là điên rồi."



Hai người hôn triền miên đều có chút ý loạn tình mê, thân thể Hạ Linh không đứng vững, lùi về phía sau từng bước, phát ra âm thanh, khiến cho đèn cảm ứng lại sáng lên.



Ánh sáng xua tan bóng tối, cũng xua tan xúc động của Hạ Linh. Anh ôm sẵn hông của Thời Sênh, hơi nghiêng đầu, hít thở để bình tĩnh lại một chút.



"Cảm giác có phải tốt hay không?"



Hạ Linh đè đầu Thời Sênh xuống, "Đừng làm rộn."



Giọng Thời Sênh như mang theo mê hoặc, "Có muốn một lần nữa không."



"Không." Ai muốn cô chủ động chứ! Hừ!



Chờ Hạ Linh bình tĩnh trở lại, mới buông Thời Sênh ra, nắm tay cô tiếp tục đi xuống lầu dưới.



Thời Sênh kéo cánh tay của anh, "Chúng ta đi đâu?"



"Uống rượu." Anh cần phải bình tĩnh lại.



Thời Sênh: "..."



Hạ Linh uống rượu gần như là hằng ngày, thời gian cô ở bên anh, đại đa số anh đều uống rượu.



Thế nhưng cô cũng chưa từng thấy anh say khướt như lần đầu tiên.



...



Trong lúc Thời Sênh và Hạ Linh bồi dưỡng tình cảm, Doãn gia lại đang hỗn loạn cả lên.



Doãn Thế Kiệt chuẩn bị đấu giá một hạng mục, đến cuối cùng phát hiện thấy đối phương đã biết giá sàn của họ.



Doãn Thế Kiệt từ trong miệng đối phương biết được lại chính là con gái mình để lộ bí mật. Ông ta tức tối về nhà, không nói lời nào đánh Doãn Bảo Bảo một trận.



Doãn Thế Kiệt còn phát hiện không ít tài liệu công ty trong máy tính cô ta.



Ông ta tức giận vô cùng, "Tao lấy tiền nuôi mày, mày trả ơn tao như thế hả? Hả? Đồ vô ơn!"



Doãn Bảo Bảo ỷ vào việc mình biết nội dung câu chuyện, thật ra cũng có dã tâm. Hơn nữa cô ta biết Doãn Thế Kiệt có con riêng bên ngoài, nếu như cô ta không chuẩn bị vì mình, sau này nói không chừng sẽ không có gì cả.



Thế nhưng chuyện tiết lộ bí mật, cô ta chưa từng làm qua.



"Ba, chuyện này không phải là con làm, có người hãm hại con." Doãn Bảo Bảo nín nhịn sự căm tức trong đáy lòng, vẻ mặt ấm ức giải thích.



Doãn Thế Kiệt càng tức giận hơn, "Không phải là mày? Tài liệu trong máy tính mày là thế nào?"



"Con không biết." Doãn Bảo Bảo vừa nói nước mắt liền rơi, "Ba, người tin tưởng con, con thực sự không biết chuyện gì xảy ra. Máy tính con đều để ở nhà, con lại không thường xuyên về nhà, ai cũng có thể vào được."