Boss Là Nữ Phụ

Chương 847 : Cô nàng xui xẻo (15)

Ngày đăng: 22:26 28/04/20


Chuyện An Thần đạo nhạc càng ngày càng cháy mạnh. Scandal này không chỉ của riêng An Thần mà còn liên quan đến Trầm Yên và Doãn Bảo Bảo.



Ngay khi mọi người đang mơ mơ hồ hồ thì Hạ Linh phát hành bài hát đơn -- 《 Thời gian cùng em 》



Bài hát đơn này vừa đăng lên, liền làm không ít người ngỡ ngàng. Vẫn lời bài hát quen thuộc đó, thế nhưng giai điệu lại hoàn toàn khác bản bọn họ từng nghe.



Giai điệu càng lảnh lót huyền ảo hơn, y như tiếng hát từ trời cao vọng xuống vậy.



Quan trọng nhất là có thêm đoạn lời bài hát An Thần chưa từng hát, chỉ cần là người hiểu âm nhạc đều biết, bản Hạ Linh hát mới là bản hoàn chỉnh.



Không ít người cuồng âm, từ người qua đường chuyển thành fan. Về phần antifan vẫn ra sức bôi đen Hạ Linh như trước, thế nhưng không trở ngại niềm yêu thích bài hát này của họ.



Dùng một từ để hình dung chính là vừa yêu vừa hận.



Có sự tương trợ to lớn của antifan, Hạ Linh còn tiết kiệm được khoản tuyên truyền.



Thời Sênh một lần nữa đăng ký một tài khoản, sau khi xác minh, liền phát weibo Hạ Linh trước.



Trên bảng chú ý của Hạ Linh đã thành không, cho nên khi bảng chú ý của anh đột nhiên xuất hiện một người tên là Thầy bói đệ nhất, còn thêm Vip, đám người kia lập tức bùng nổ.



Thầy bói đệ nhất là ai?



Không biết...



Vip là thế quái nào?



Thầy bói đệ nhất Trung Quốc à?



Weibo có thể lên VIP như vậy từ bao giờ?



Alo alo alo, 110 à? Ở đây có người đang tuyên truyền mê tín dị đoan!



Mà đám người ở trường học từng bị Thời Sênh nguyền rủa, thấy cái weibo này, lập tức nghĩ tới cô gái nhỏ nhìn khá dễ thương có quan hệ mờ ám với Hạ Linh kia.



Cô ấy nói quả thực chuẩn như thần, hiện giờ trong trường cũng không ai dám chọc cô.



Không ít người vẫn còn muốn nhờ cô coi bói.




Tầng ngầm truyền ra từng tiếng kêu quỷ dị, Thời Sênh chất đống mấy người này lên theo thói quen, người này đè lên người kia.



[... Ký chủ cô chồng bọn họ lên làm gì?] Hệ thống đã sớm muốn hỏi vấn đề này.



Đề phòng đám thiểu năng này đứng dậy gài bẫy bản cô nương chứ sao.



Theo mô típ thông thường ấy, lần nào mà không phải là cuối cùng bị mấy kẻ đã bại này tính kế, rồi sinh ly tử biệt, rõ ràng là bẫy mà.



[...] Tốt lắm, lại học được một chiêu.



"Ai sai bọn mày tới?" Thời Sênh hỏi kẻ nằm trên cùng.



Bọn bắt cóc rất kín miệng, Thời Sênh hỏi thế nào cũng không nói.



"Alo, 110 ạ? Tôi muốn báo cảnh sát, ở đây có mấy người muốn bắt cóc tôi... Vì sao còn có thể gọi điện thoại à? Vì tôi hạ gục bọn họ, đương nhiên có thể gọi điện thoại, nếu không chẳng lẽ còn chờ các người tới cứu thi thể bố mày sao? Mau phái người sang đây!"



Bọn bắt cóc: "..." Thân là đối tượng bị bắt, cô có thể phản ứng bình thường chút không?



Tên thiểu năng nào báo là cô em này yếu đuối rất dễ đối phó đấy?



Thời Sênh cúp điện thoại, nhìn đống người kia, giọng nói kiêu ngạo, "Dù bọn mày không nói tao cũng biết là ai, Doãn Bảo Bảo chứ gì? Bắt cóc chưa thành cũng không phải tội nặng, sẽ không chết, nhiều lắm là ở trong tù một vài chục năm thôi."



Tiếng còi cảnh sát từ xa đến gần, trong lòng mấy kẻ bắt cóc như tan vỡ.



Người trên xe cảnh sát cấp tốc chạy xuống, vây bọn bắt cóc và Thời Sênh lại. Nhìn thấy một em gái dễ thương và đám đàn ông bị chất thành đống, đám cảnh sát đều ngớ người.



Nhiều người đàn ông to lớn như vậy, mà lại không làm được gì một cái cô gái nhỏ sao?



Đội trưởng Hồng thấy cô gái đứng bên cạnh bọn bắt cóc, toàn thân đều khó chịu, bóng ma lần trước trong lòng anh ta cũng còn chưa nguôi, giờ lại nữa à?



"Đội trưởng Hồng, đã lâu không gặp." Thời Sênh cười tít mắt chào Đội trưởng Hồng trưởng.



"Ha ha..." Đội trưởng Hồng cười nhạt, cũng không muốn thấy cô lắm đâu.



Anh ta liếc nhìn bọn bắt cóc, hít sâu một hơi, cố gắng làm tốt công tác tâm lý cho mình, "Cô Bộ, cô nói bọn họ muốn bắt cóc cô?"