Boss Là Nữ Phụ

Chương 883 : Vô hạn trốn giết (16)

Ngày đăng: 22:27 28/04/20


Thời Sênh trừng mắt nhìn Bùi Tiến một cái. Hắn cười gượng hai tiếng, chuyển chủ đề sang nhiệm vụ, "Nhiệm vụ này..."



Thời Sênh tách vỏ hạt dưa, "Không có hứng thú."



"Nhiệm vụ này cô không làm, sẽ phải chịu trừng phạt." Loại nhiệm vụ tích lũy ban bố trực tiếp này, nếu như không hoàn thành, nghiêm trọng sẽ bị trực tiếp loại bỏ, không thì cũng sẽ phải chịu trừng phạt, về phần trừng phạt là gì thì không ai muốn nói đến, dù sao tất cả mọi người cũng nỗ lực đi hoàn thành nhiệm vụ tích lũy.



Gương mặt Thời Sênh bình tĩnh, "Ừ."



Bùi Tiến: "..." Cô ừ cái gì?



Có thể có chút cảm giác lo lắng đi được không!!



Năm nghìn đầu người!



Dù là đưa đầu chờ chém, cũng phải chém đến mỏi tay, huống chi năm nghìn người này còn có thể chạy khắp nơi, phải làm tới khi nào chứ?



"Cô lấy hạt dưa ở đâu ra vậy?" Lỗ tai Bùi Tiến bị lấp bởi tiếng hạt dưa.



"Đoán xem."



Bùi Tiến: "..."



Tôi đoán cái rắm ấy!!



Lúc này gian phòng chỉ còn dư lại vài người. Mấy kẻ đi xuống lúc trước đều khá to gan, những kẻ nhát gan này nào dám xuống dưới.



Nghe được cuộc đối thoại của Thời Sênh và Bùi Tiến, bọn họ nhất thời cảm thấy lạnh run người, cứ như một giây tiếp theo, người ngồi bên kia sẽ tới cắt đầu người vậy.



"Anh Bùi..."



Miêu Miêu kéo Bùi Tiến nói chuyện, cách Thời Sênh rất xa.



Ha! Cô gái nhỏ này có ý gì đây? Nhìn cô đáng sợ lắm sao?



Thời Sênh lại gần Miêu Miêu, "Cô sợ tôi lắm à?"



Miêu Miêu chợt rụt người vào sau lưng Bùi Tiến, hồn nhiên phủ nhận, "Không."



"Không thì cô trốn cái gì?" Thời Sênh trừng cô ấy.



Miêu Miêu bĩu môi, "Cô dữ quá."



Dữ quá...



Dữ quá...



Dữ...



Dữ...
Quả nhiên thiếu một người, sắc mặt của mọi người nhìn đều không tốt lắm.



Ngải Mễ đi thẳng tới phía dưới cao ốc chỗ Thời Sênh ở.



Cô ta ngửa đầu quát lên với Thời Sênh, "Dư Hạ, chúng ta hợp tác đi?"



Thời Sênh hơi nhếch mày, nữ chính đại nhân mà tìm cô hợp tác à?



Có quỷ!



Bản cô nương mặc kệ.



"Không có hứng."



Ngải Mễ nghẹn một chút, cô ta hệ thống lại ngôn ngữ, "Cô nên biết hiện tại có người chơi nhóm thứ hai tiến vào, nhóm người đầu tiên như chúng ta chính là mục tiêu của bọn họ, mà cô càng là mục tiêu công kích, chúng ta chỉ có hợp tác, mới có thể còn sống."



Thời Sênh nhếch miệng nở nụ cười, chỉ thiếu điều viết mấy chữ dụng ý xấu khắc lên trán, "Muốn lấy đầu tôi à? Vậy còn phải xem các người có bản lĩnh không, muốn lừa ông hả? Không có cửa đâu!"



Trước cô đâu có lộ tên mình.



Ngủ một giấc nữ chính đại nhân liền bấm ngón tay tính ra tên cô à?



Lật bàn!



Nhất định là muốn gài bẫy bản cô nương!



[...] Chứng vọng tưởng bị hại của Ký chủ lại nghiêm trọng hơn rồi.



Đáy lòng Ngải Mễ lộp bộp một chút, sao cô ấy biết?



Không đúng.



Ngải Mễ hắng giọng, "Tôi chỉ muốn sống sót, nhiệm vụ truy giết cô lúc trước đã bị hủy bỏ, chỉ cần chúng ta liên thủ, nhất định có thể giành được vị trí."



"Cô muốn sống sót đâu có liên quan gì tới tôi?" Giết tôi đương nhiên có thể sống tiếp, muốn lấy ông làm đá kê chân à, mơ đi!



Ngải Mễ: "..."



Cô nàng này sao không cư xử như bình thường thế, thế này bảo cô ta nói tiếp làm sao được?



"Dư Hạ, tình thế hiện tại cô vẫn chưa rõ sao? Giờ là chúng ta đấu đá với nhóm thứ hai. Nếu chúng ta không đoàn kết, cuối cùng chúng ta cũng sẽ chết ở chỗ này, chẳng lẽ cô không muốn sống sót sao?"



"Không muốn!"



Ngải Mễ: "..."



Không có cách nào khác nói chuyện!