Boss Là Nữ Phụ
Chương 956 : Theo đuổi thừa tướng đại nhân (10)
Ngày đăng: 22:29 28/04/20
Thời Sênh và Tề Thái Phó cắn hạt dưa rất hăng, kịch của nam chính nữ chính cũng xướng rất hay.
Nhan Cẩm Tú kiên trì mình không biết ai làm, Hồng nương tử không muốn mất uy tín, Tụ Tiên Lâu không cho phép việc như vậy xảy ra, Đoan Mộc Khởi muốn đòi lại công bằng cho Nhan Cẩm Tú, vậy điều tra việc này đi.
Lúc đó phòng thay đồ có người của Tụ Tiên Lâu hầu hạ, chỉ cần xét hỏi kỹ càng, muốn tìm ra rốt cuộc ai làm không khó.
Một Thưởng Hoa Yến tốt đẹp, lại thành tam đường xử án.
Hết hạ nhân này tới hạ nhân kia bị xét hỏi, cuối cùng khóa chặt lên người ba cô nương.
Trong đó có hai người là đám cô nương lúc đầu mời Nhan Cẩm Tú đó, còn có một cô nương chính là vị Lâm tiểu thư kia.
Theo lý mà nói sự hiềm nghi của Lâm tiểu thư lớn nhất, vì nàng ta bị Nhan Cẩm Tú quét xuống. Nhưng khi đó Lâm tiểu thư mang theo người, lại gặp phải cô nương khác trên đường, cùng trở về với họ, cho nên không tới phòng thay đồ.
Còn về việc vì sao vị Lâm tiểu thư này ra phía sau, vậy chỉ có nàng ta mới biết.
Người hiềm nghi cuối cùng chỉ còn lại hai cô nương đó.
Dưới sự chất vấn của Đoan Mộc Khởi, một cô nương trong số đó không nhịn được, đã bán đứng đối phương, tiếp theo chính là hai bên đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, cuối cùng kéo cả hai cô nương phía dưới xuống nước.
“Lòng người gian trá.” Tề Thái Phó lắc đầu thở dài.
Nếu không phải ông ta vẫn đang cắn hạt dưa, điệu bộ này vẫn rất đúng dáng vẻ của trưởng bối đức cao vọng trọng.
Thời Sênh nhìn Đoan Mộc Khởi xử lý mấy người đó, nói xa xăm: “Vì dục vọng cá nhân, có gì mà con người không dám làm.”
“Công chúa điện hạ đúng là nhìn thấu đáo.” Tề Thái Phó tán thưởng một tiếng.
Thời Sênh cười không nói, không phải cô khoác lác, người cô từng gặp, còn nhiều hơn cơm ông ấy ăn.
Hồng nương tử liếc mắt, như đang quan sát Thời Sênh, lại như đang quan sát Tề Thái Phó. Khi Thời Sênh nhìn sang, Hồng nương tử lập tức dời mắt, thản nhiên nhìn về phía Đoan Mộc Khởi.
Việc này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, mọi người đều là thiên kim của quan gia, nhất định muốn nâng cao quan điểm thì thậm chí có thể khiến hai gia tộc khai chiến.
Đoan Mộc Khởi cũng không thể tùy tiện xử lý họ, chỉ có thể hỏi thăm ý kiến của Nhan Cẩm Tú.
Hồng nương tử: “...”
Hồng nương tử dùng nội lực đưa thuyền tới bờ, vừa hay Ngự Lâm Quân chạy tới, vây lấy Thời Sênh và Tề Thái Phó. Hồng nương tử nhân cơ hội bỏ đi, chớp mắt đã biến mất.
“Thuộc hạ cứu giá chậm trễ, xin điện hạ trách tội.”
Thời Sênh nhìn trừng trừng Ngự Lâm Quân tức giận, “Ai nói cho các ngươi ta ở đây?”
Ngự Lâm Quân nhìn Tề Thái Phó. Tề Thái Phó ướt sũng lập tức nhận được ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Thời Sênh, ông ta run rẩy, “Ai yoo.”
Hai mắt Tề Thái Phó đóng lại, ngã tới chỗ Ngự Lâm Quân gần nhất, vừa hay đón được ông ta.
Lợi hại đấy Thái Phó của ta, cũng biết giả vờ ngất à.
Thời Sênh tối sầm mặt xua tay, “Đưa Tề Thái Phó về.”
“Vâng.”
Đưa Tề Thái Phó đi, Ngự Lâm Quân lại căng thẳng nhìn Thời Sênh, “Điện hạ, ở đây nguy hiểm, mời điện hạ di giá.”
“Các ngươi không đi giúp à?” Theo mô tuýp thông thường, những người này không phải nên đi giúp sao?
Ngữ khí Ngự Lâm Quân nghiêm túc, “Chúng thần chỉ phụ trách bảo vệ an toàn của điện hạ. Điện hạ mời di giá.”
“Xem kịch một lát.” Cô không đi, đi rồi khì không có kịch xem nữa, “Bê ghế tới đây cho ta.”
Ngự Lâm Quân: “...”
Thời Sênh không đi, Ngự Lâm Quân chỉ có thể bê ghế tới theo mệnh lệnh của cô, vây lấy cô hết lớp này tới lớp khác.
Khi quân thủ thành đưa người tới, nhìn thấy một đám Ngự Lâm Quân đang ở trên bờ xem kịch.
Quân thủ thành thường ngày phụ trách trị an của kinh thành, Ngự Lâm Quân phụ trách an toàn của Hoàng cung, hai quân không liên quan tới nhau. Cho nên Ngự Lâm Quân đứng ở đây xem kịch, họ cũng không thể nói gì.