Boss Là Nữ Phụ
Chương 969 : Theo đuổi thừa tướng đại nhân (23)
Ngày đăng: 22:29 28/04/20
Thời Sênh nhếch môi cười, nụ cười đó hoàn toàn không thân thiện, thậm chí có chút chế nhạo và xấu xa.
Liên Trầm nhìn chằm chằm vào cô.
Tốc độ lật mặt của cô quá nhanh, hắn không hiểu rốt cuộc cô đang nghĩ gì.
Thời Sênh u ám nói: “Liên Thừa tướng, nói chung, là vì ngươi sơ xuất, khiến ta gặp phải tai bay vạ gió, điểm này không sai chứ?”
“… Vâng.”
“Thừa nhận là được rồi.” Thời Sênh đứng lên, đi mấy bước tới trước mặt Liên Trầm, hơi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, “Để bồi thường, Liên Thừa tướng lấy ta được không?”
Trong phòng đột nhiên tĩnh lặng.
Tiếng mưa tí tách bên ngoài, dường như đều bị ngăn cách, cả không gian, chỉ còn lại tiếng thở dài nhẹ của hai người.
Hắn nhìn thấy sự nghiêm túc trong mắt cô.
Không như kiểu chơi đùa cợt nhả trước đây, mà là một loại tình cảm cực kỳ nghiêm túc.
Loại tình cảm đó, khiến hắn có cảm giác kích động như muốn tước vũ khí đầu hàng.
Nhưng hắn không thể.
“Điện hạ…” Người Liên Trầm lùi về sau, nhưng phía sau có bàn sách, hắn không thể lùi, chỉ có thể cứng đờ người lại, “Vi thần không có phúc hưởng.”
Mặt Thời Sênh đầy vẻ ngang ngược, “Ta nói ngươi có là có.”
Liên Trầm đột nhiên ngẩng đầu, “Vì sao điện hạ muốn vi thần lấy người?”
“Đâu có vì sao, thích ngươi thôi.”
“Gương mặt này của vi thần sao?”
Tiếng xấu của hắn bên ngoài, người muốn hắn chết, còn nhiều hơn người muốn hắn sống.
Còn những người muốn gả cho mình, xưa nay đều chỉ vì thích dung mạo của hắn mà thôi.
“Ngươi cảm thấy phải thì là phải.”
Liên Trầm đưa tay cầm quạt trên bàn, cũng không biết ấn vào đâu, đỉnh quạt bắn ra lưỡi đao sắc nhọn, hắn nắm lấy quạt, trực tiếp quệt lên mặt.
Thời Sênh kinh ngạc, đưa tay nắm lấy cánh tay hắn, lại vẫn chậm một bước.
[Ký chủ…]
Thời Sênh thở dài, “Ngươi bớt thăm đò việc của ta đi, biết quá nhiều, sẽ bị diệt khẩu.”
[...] Aaa, Ký chủ khốn kiếp lại uy hiếp nó! Nó thật sự quan tâm cô ấy mà!
Được thôi, thật ra nó cũng có chút hiếu kỳ vì sao Ký chủ vừa dính máu đã như vậy.
Cô ấy va phải hoặc ngửi thấy máu hoàn toàn không có vấn đề, nhưng một khi máu vào mồm, cô ấy liền trở nên không ổn.
Thông tin lúc đầu về Ký chủ, nhìn thì tưởng rất chi tiết, thực tế đều là chút thông tin vô dụng, căn bản không giống với Ký chủ nó tiếp xúc.
Thứ nó lấy được có thể là tài liệu giả.
Bản Hệ thống phải offline yên lặng.
Hệ thống không lên tiếng nữa, Thời Sênh lại đứng một lát, nhấc chân rời khỏi hẻm, về Phủ Công chúa.
Tiểu Huyên thấy cô mặc y phục nam nhân trở về, cả người đều ngẩn ra.
Điện hạ ra ngoài đã làm gì sau lưng nàng ta thế?
“Điện… Điện hạ…” Giọng Tiểu Huyên run rẩy, “Người… người mặc… y phục của ai đây?” Sao nhìn giống của Liên Thừa tướng thế chứ?
Ảo giác, chắc chắn là ảo giác.
Sao điện hạ có thể mặc y phục của Liên Thừa tướng về chứ? Không sai, chắc chắn là ảo giác của nàng ta!
“Của Liên Trầm.”
Một câu nói của Thời Sênh, trực tiếp phá vỡ chút hy vọng cuối cùng của Tiểu Huyên.
“Điện hạ… người và Liên Thừa tướng…” Đã làm gì? Lại mặc y phục của hắn về?
Nếu Bệ hạ biết, mạng nhỏ của nàng cũng đừng hòng giữ được nữa.
“Nghĩ gì đó?” Thời Sênh khó chịu vỗ đầu của Tiểu Huyên, “Ta và hắn không làm gì cả, chỉ mặc một bộ y phục của hắn mà thôi.”
Thần kinh căng cứng của Tiểu Huyên thả lỏng ra, vỗ ngực, “Doạ chết nô tỳ rồi.”
Nhưng nàng còn chưa thở phào xong, liền nghe Điện hạ nhà mình thì thầm, “Lão tử muốn ngủ với hắn, nhưng hắn không cho lão tử ngủ!”