Boss! Xin Đừng Nóng Nảy

Chương 57 : Về make love (đây là phúc lợi cho người đàn ông của em, thế nên nhận mệnh đi!)

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Lúc bọn Eric tới thì Phương Nho đang phơi nắng ngoài ban công.



Nguyên Triệt đón ba người vào nhà, Phương Nho đưa đồ uống và điểm tâm, sau đó xoay người tránh đi. Nguyên Triệt lại kéo cậu ngồi bên người mình, tuyên bố: “Ba tháng sau tôi và Phương Nho sẽ kết hôn!”



“Khụ!” Nước trong miệng Eric suýt chút nữa thì phun ra, anh kinh ngạc thốt lên: “Thật?!”



“Cậu nghĩ là tôi nói giỡn?”



“Không! Không!” Anh vội vàng xua tay.



Thẩm Mộ đẩy mắt kính, liếc mắt nhìn Phương Nho, thản nhiên hỏi: “Are you sure? (Cậu chắn chắn?)”



Hắn nghiêm túc gật đầu.



“Chúc mừng!” Thần sắc của Nghiêm Tử Thác rất bình tĩnh nói.



“Thank you. (Cảm ơn.)”



Nguyên Triệt nhìn ba người, tiếp tục nói: “Tôi còn có một vấn đề, đó là tôi đang tính mở một chi nhánh ở Z quốc, trung tâm thứ hai của STEV chúng ta. Tổng công ty chủ yếu đánh vào vào thị trường Châu Âu, mà chúng ta còn chưa đặt chân vào quốc nội. Hiện tại tôi đã rời Nguyên thị, kế hoạch này đã có thể khởi động.”



“Cool! (Tuyệt vời!)” Eric huýt sáo, hưng phấn: “Tôi đã chờ ngày này nhiều năm rồi! Nếu không phải cậu kiên trì về Nguyên thị thì chúng ta đã có thể xâm nhập Z quốc từ lâu!”



“Chỉ cần cậu chuẩn bị tốt thì chúng tôi không có vấn đề.” Khoé miệng Thẩm Mộ lộ ra mỉm cười.



“My partners! (Các đồng sự của tôi!)” Ánh mắt của Nguyên Triệt trở nên uy mãnh hơn, trong giọng nói mang tự tin: “Chúng ta sẽ làm lớn, đây là lúc để STEV nhảy vọt!”



Phương Nho nhìn thần thái phi dương của hắn, cảm nhận được niềm vui của hắn, dường như hắn đã gạt bỏ hết trói buộc, không còn sợ gì nữa. Hành trình sự nghiệp của hắn đang đi lên, cậu không thể giúp được hắn, nhưng cậu tin rằng mình có thể cho Nguyên Triệt được một gia đình đầy đủ, để khi hắn trở về thì mọi buồn phiền sẽ bay biến.



Bốn người khí thế ngất trời thảo luận kế hoạch phát triển. Phương Nho không làm phiền, một mình vào bếp bận rộn.



Nguyên Triệt có sự nghiệp riêng, cậu cũng có con đường của chính mình. Vấn đề công việc hai người sẽ không can dự vào việc của đối phương, tận lực cho nhau thời gian tự do, đây cũng là nhân tố tạo sự hài hoà trong sinh hoạt. Chỉ khi hai người cùng ngang hàng, ngang vế thì mới có thể nắm tay nhau cả đời.



Mùi thơm của thức ăn thơm thoang thoảng, Nguyên Triệt thoáng nhìn vào bếp, xin phép đồng sự rồi đứng dậy vào trong.



Hắn thực tự nhiên cầm lấy bát trên bàn bếp, giúp cậu bày thức ăn.



“Ngoan quá! Thưởng cho anh một miếng thịt kho tàu!” Phương Nho dùng dĩa xiên một miếng thịt kho thơm ngon đưa đến miệng hắn. Nguyên Triệt há mồm cắn, vừa lòng nhai nuốt.



Eric vừa vặn đi tới, muốn hỏi hắn có rượu ngon hay không. Kết quả nhìn thấy một màn như vậy thì thiếu chút nữa đui mắt. Sao cứ phải mặn nồng tình cảm trước mặt đàn ông độc thân vậy? Rất cm nó bất nhân!



Nguyên Triệt không thèm nhìn anh, nhẹ nhàng bưng đồ ăn đặt lên bàn ăn.



Eric miệt thị bóng lưng hắn, lon ton chạy vào bếp, tiến đến bên người Phương Nho, nịnh nọt: “Nho! Tôi cũng muốn ăn!”




“Không được!” Hắn không chút do dự phủ định: “Em thời thời khắc khắc đều mê hoặc anh, còn anh là người đàn ông không chịu nổi mê hoặc.”



Anh mau cút đi!! Phương Nho cầm gối đầu đập vào mặt hắn.



Nguyên Triệt mặc kệ cậu đập cho thoả.



Chờ cậu xả đủ, hắn liền nói: “Đây là phúc lợi cho người đàn ông của em, thế nên nhận mệnh đi!”



Phương Nho bi ai phát hiện, tại phương diện trên giường, cậu không hề có nhân quyền…



Phòng bên kia, hai đứa nhỏ Vân Đoá và Tiểu Hàm cuối cùng cũng có gia đình nên hưng phấn đến không ngủ được, ríu ra ríu rít rồi thành đôi bạn tốt từ lúc nào không hay.



Tiểu Hàm nói: “Vân Đoá! Về sau anh sẽ là anh trai của em, nhất định phải chăm sóc em thật tốt đấy!”



“Ừ! Nhất định rồi!” Vân Đoá cam đoan.



“Có đồ ăn ngon thì em phải được ăn trước!”



“Được!”



“Em bị bắt nạt thì anh phải bảo vệ em!”



“Được!”



“Em gặp rắc rối thì anh phải thay em gánh tội!”



“Được!”



“Hì hì! Một lời đã định! Anh Vân Đoá!”



“Ừ, em trai Tiểu Hàm!”



Kết quả ngày hôm sau, Vân Đoá đã quên những gì hai đứa nói với nhau không sót một mảnh.



Kể từ đó, có đồ ăn ngon thì Vân Đoá ăn trước Vân Đoá gây hoạ, Tiểu Hàm gánh tội thay Vân Đoá bị mắng thì Tiểu Hàm tới cứu giá…



Tiểu Hàm choáng! Thế giới này biến đổi quá nhanh, bé không hold kịp!!



—-



Bò viên chiên: