Boss! Xin Đừng Nóng Nảy

Chương 58 : Hôn lễ (hai chiếc nhẫn bạc nhỏ nhỏ gắn kết hai con người suốt một cuộc đời)

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Khoảng cách đến hôn lễ chỉ còn một tháng, Phương Nho bị cưỡng chế trông các con còn Nguyên Triệt toàn quyền chuẩn bị hôn lễ, may lễ phục, hẹn ngày với giáo đường, lên kế hoạch cho trình tự nghi thức…



Hắn cho người chuẩn bị hơn một ngàn tấm thiệp mời, mời từ năm trăm đến tám trăm đôi tình lữ đồng thời tham gia hôn lễ đạp xe của Phương Nho và hắn. Trong ngày hôm đó, mọi người sẽ tập trung ở quảng trường, sau đó dưới sự dẫn dắt của tân nhân đạp xe quanh thành phố rồi trở về nhà thờ lớn cử hành nghi thức.



Đây là một hôn lễ đặc biệt, mới lạ và hoành tráng nên rất nhiều người đồng ý tham dự, đồng thời gửi lời chúc chân thành nhất.



Nguyên Triệt và Phương Nho mặc trang phục tphi truyền thống, vì còn phải đạp xe nên mặc trang phục cưỡi ngựa đơn giản, quần dài đen phối cùng giày da, giản lược mà suất khí.



Xe đạp đôi được thiết kế với tạo hình rất đẹp, mỗi linh kiện đều được chế tạo thủ công tỉ mỉ, trục gắn kết hai đầu được lấy ý tưởng từ tên tiếng Anh của hai người, với ý nghĩa bên nhau không rời, màu chủ đạo là bạc và đỏ rực, tựa như con chim ưng muốn cất cánh bay lên trời cao. Nguyên Triệt đặt tên cho chiếc xe này là “Venus”



Phương Nho chỉ liếc mắt liền cảm thấy thích cái xe đạp nọ, tuy rằng chưa được nhìn thành phẩm nhưng cậu đoán chắc rằng nó sẽ trở thành tiêu điểm của buổi lễ.



Hôn lễ tuy không được bốn phía ca tụng, nhưng hình thức tổ chức đặc biệt hấp dẫn không ít sự chú ý của truyền thông.



Đương nhiên khi Nguyên Triệt và Phương Nho xuất hiện tại quảng trường thì từng cánh hoa được tung lên, tiếng hoan hô vang khắp nơi như thuỷ triều dâng.



Hai người cưỡi Venus được đính đầy hoa tươi cùng ruy băng màu sắc dẫn đầu, mấy trăm đôi tình lữ nối theo sau, tạo nên một hàng dài rực rỡ trên đường.



Đến giáo đường, Nguyên Triệt một tay ôm Phương Nho xuống xe làm khắp nơi dậy lên tiếng ủng hộ sôi nổi.



Hai người ướt đẫm mồ hôi, trong mắt là thần tình sáng láng. Một người lạnh lùng, kiêu ngạo, người kia nho nhã ôn thuận khiến vô số người hâm mộ và khen ngợi.



Cha sứ đã đợi đôi tân nhân từ trước…



Nguyên Triệt đặt cậu xuống, hôn lên mu bàn tay cậu.



Tiểu Hàm và Vân Đoá như hai thiên sứ nhỏ, mặc hai bộ quần áo trắng chỉn chu nâng một cái gối màu hồng, ánh mắt loé sáng nhìn thẳng Nguyên Triệt và Phương Nho.



Cha sứ khụ một tiếng, bắt đầu chủ trì hôn lễ.



“Wele! Friends and Mr. Fang and Mr. Yuan! Let’s begin… (Thưa các bạn, Phương, Nguyên! Chúng ta hãy cùng bắt đầu buổi lễ…)”



“Mr. Yuan! Do you take Mr. Fang be your lawfully wedded spritual lover. Do you promise remain faithful into him, support him, be his friend, through all trails and tribulations, joys and victories? (Nguyên! Con có đồng ý để Phương trở thành vợ hợp pháp của con không? Con có nguyện ý cùng cậu ấy sánh vai, là người ủng hộ, người bạn thân thiết, cùng trải qua sinh, lão, bệnh, tử, vui buồn, khổ sở, hạnh phúc không?)”



Nguyên Triệt: “I do! (Con đồng ý!)”



“Mr. Fang! Do you take Mr. Yuan be your lawfully wedded spiritual lover… (Phương! Con có đồng ý để Nguyên trở thành chồng hợp pháp của con không?…)”



Phương Nho: I do! (Con đồng ý!)”



Hai người cùng nhau ký tên xuống hôn thư rồi trao nhẫn. Hai chiếc nhẫn bạc nhỏ nhỏ gắn kết hai con người suốt một cuộc đời.



Cha sứ tuyên bố hoàn thành, Nguyên Triệt liền nhanh chóng ôm lấy Phương Nho, trước mặt mọi người trao cho cậu nụ hôn nồng cháy.




“Không cần cậu lo.” Nguyên Triệt lấy di động ra, thản nhiên nói: “Xem ra hôm nay cậu rất nhàn, để tôi bảo Thẩm Mộ sắp xếp thêm công việc cho cậu.”



“Oh no! Triệt! Đây là thẹn quá hoá giận!”



“Ừ, cậu nói đúng đấy, tôi chính là thẹn quá hoá giận.” Hắn một bộ “thế thì đã làm sao”.



Anh thấp giọng nói một câu: “Vô sỉ!”



Đôi mắt hắn lạnh lùng đảo đến, anh lập tức thay bằng gương mặt tươi cười: “Ok! Tôi biết rồi! Tôi lập tức đi đây! Thay tôi chào Nho, lần sau tôi lại đến



Eric đi rồi, hắn lại nhìn Nguyên Khê.



Nó vội vàng bảo: “Em chuẩn bị cùng các anh về nước!”



Nguyên Triệt gật đầu, không thêm, mắt đảo qua hai tiểu quỷ đang ngó nghiêng ngó nghiêng, hình như cực kỳ muốn vào xem.



Hắn phất phất tay: “Hôm nay ai cũbg không được quấy rầy cha.”



Tiểu Hàm hỏi: “Cha sinh bệnh ạ?”



Vân Đoá tiếp lời: “Là baba hại cha sinh bệnh ạ?”



“Không phải.” Hắn giật cục đáp.



“Thế tại sao cha lại nổi giận với ba ạ?”



“Cha các con ngủ không đủ nên cảm xúc mới không tốt.”



“Là baba hại cha không ngủ đủ giấc sao?”



“…”



“Vậy?” Vân Đoá nghiêm túc nói: “Cha xác định không cần hảo hảo trấn an người đàn ông của mình sao?”



Câu sau thuật nguyên lời Eric, đã thế còn là dùng tiếng Anh!



Nguyên Triệt không hiểu vì sao bé lại hiểu tiếng Anh, nhưng bút trướng này không thể là ai khác ngoài Eric.



Nhưng, tối hôm qua có chút quá độ, hắn chẳng qua là đang tỏ vẻ không có gì thôi.



Vì thế, chờ Phương Nho tỉnh lại lần thứ hai, cậu liền phát hiện ra mình đang nằm trong một biển hoa, đầu giường còn bày mấy lẵng đủ chủng loại, màu sắc, mùi hương, kích thước khác nhau…