Bước Về Phía Anh
Chương 23 :
Ngày đăng: 10:34 18/04/20
_ Linh, xin lỗi. Anh thật sự xin lỗi. Là em ép anh. Anh thật sự không muốn làm vậy đâu.
_ Anh…đê tiện. Linh nhìn những hình ảnh nóng bỏng giữa mình và chồng trước đây. Hai mắt đỏ ngầu,, bàn tay siết chặt như muốn bóp nát chiếc điện thoại, gằn giọng đáp.
_ Xin lỗi. Anh thật sự cùng đường rồi. Chỉ cần em đồng ý không khởi kiện anh đảm bảo từ nay về sau đoạn phim này sẽ không bao giờ xuất hiện trên đời nữa.
_ Khốn nạn. Anh có biết anh khốn nạn lắm không Thiên, anh không cảm thấy bản thân mình rất ti tiện, bỉ ổi sao. Tôi kinh tởm anh. Tôi đúng là có mắt như mù mới đi yêu và lấy loại người như anh làm chồng. anh muốn tôi tha cho cô ta ư, tôi cứ không tha đấy, tôi nhất định sẽ kiện cô ta đến cùng, tôi nhất định sẽ khiến cô ta phải sống trong nhục nhã, đau khổ, ngày ngày sống trong ngục tối, chịu sự đánh đập, chửi bới của người đời,tôi phải khiến cô ta sống không bằng chết, có sống cũng không dám ngẩng mặt lên nhìn người đời mà sống.
_ Linh, anh xin em. Xin em niệm chút tình cảm của chúng mình mà tha cho Mai được không. Cô ấy đang có thai lại còn là thai đôi, thật sự không thích hợp để ngồi tù. Chỉ cần em đồng ý, em muốn anh làm gì anh cũng chịu.
Linh nhìn Thiên chằm chằm, ánh mắt đầy bi ai, oán hận. Trước ánh mắt sắc nhọn như dao găm, găm vào người khiến hắn trở nên bối rối lời nói cũng không rõ ràng.
_ Linh... em nói gì đi. Em đừng im lặng như vậy mà. Anh xin em đó. Em nói gì đi. Em đừng làm anh sợ mà…Linh, anh quỳ xuống xin em đó. Em hãy niệm tình chúng ta từng làm vợ chồng mà ban phát chút ân huệ cuối cùng cho anh được không. Chỉ một lần này thôi, một lần cuối cùng thôi, anh đảm bảo chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa…
_ Ha…ha… Cô nhìn anh, đột nhiên bật cười.
_ Vợ chồng, anh nói ra từ đó mà không thấy xấu hổ sao. Tôi nghe còn thấy xấu hổ dùm cho anh đó. Có người chồng nào lại quỳ xuống cầu xin vợ mình cứu kẻ đã hại vợ con anh ta không, có người chồng nào lại mang video và ảnh nóng của vợ ra uy hiếp vợ mình để cứu lấy người muốn hại vợ mình không. Có người chồng nào lại làm như anh không, anh nói cho tôi nghe. Trịnh Sở Thiên tôi thật quá thất vọng về anh. Anh thật khiến người khác kinh tởm mà. Anh về đi, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa,cho dù anh có quỳ tới sáng mai tôi cũng không đỏi ý đâu.
_ Linh, em đừng ép anh. Anh…anh….
_ Anh làm sao. Linh cay cú đáp trả.
_ Nếu em muốn chết, chúng ta chết cùng đi. Em làm gì cũng nên nghĩ cho bố mẹ ở dưới quê. Mềm mỏng không được, Sở Thiên liền chơi bài ngửa dùng dòng điệu đe dọa để nói chuyện.
_ Video này mà phát tán ra, em thừa biết hậu quả sẽ ra sao mà đúng không. Rồi bố mẹ em ở dưới quê khi xem được video này sẽ ra sao, mọi người dưới quê sẽ nhìn ông bà với ánh mắt gì, sau này khi em về quê mọi người sẽ nhìn em và nói những lời cay nghiệt như nào sau lưng em. Anh tin những điều đó chắc hẳn em phải biết rất rõ.
Diệp Linh lặng lẽ nhìn chị, trong đáy mắt là một sự cảm thông sâu sắc.
_ Chị.....huhu. Hu... Hu. Diệp Linh bật khóc nức nở, cô xoay người, vòng tay ôm chặt lấy chị. Hai chị em ôm nhau khóc nấc lên, khóc cho bao nỗi ấm ức, đau đớn, tủi hờn.
Khóc một hồi, Hai chị em lặng lẽ ngồi ngắm ánh dương buổi sớm mai, mãi tới khi tiếng cười, tiếng nói của đám trẻ trong cô nhi viện vọng lại, cả hai cùng mỉm cười đứng dậy.
_ Cảm ơn chị.
_ Không có gì. Chúng ta vào thôi,những thiên thần nhỏ bé đang đợi.
Diệp Linh ở lại cô nhi viện cả buổi sáng, mãi đến gần trưa mới ra về. Vừa mở máy điện thoại ra, màn hình hiện lên gần 100 cuộc gọi nhỡ cộng thêm 20, 30 tin nhắn từ mọi người. Biết bản thân đã làm mọi người lo lắng, cô liền nhấn gọi cho Phương Anh.
Vừa nhận điện thoại, Phương Anh liền quát lớn
_ Con kia, mày chết ở đâu thế. Mày có biết làm vậy mọi người lo lắm không. Đi mà cũng không nói với ai câu nào. Giờ mày đang ở đâu.
_ Tao đang ở cổng viện rồi đây. Đợi tí tao lên phòng liền.
Cúp điện thoại, Diệp Linh ngẩng mặt lên nhìn bầu trời cao trong xanh vời vời, nhắm mắt có gắng cảm nhận không khí trong lành, Diệp Linh tự nhủ, mọi chuyện đã qua rồi, tất cả hãy coi như chuyện của kiếp trước. Con yêu dấu, mẹ con mình hãy cũng nhau nắm tay nhau vượt qua nhé.
Phụ nữ lấy chồng như một canh bạc, nếu may mắn bạn sẽ có một cuộc sống tốt, hạnh phúc với một gia đình nhỏ có bố, có mẹ, và những thiên thần nhỏ. Nếu xui xẻo vớ phải một người chồng không ra gì, hãy mạnh dạn lật bài, vứt bỏ những quân bài bẩn thỉu, tăm tối nhặt lên những quân bài mới, tìm kiếm xây dựng một cuộc sống tốt hơn.
Trên đời này không có gì là đựơc hay không, chẳng có gì là mất hay còn, điều quan trọng là bạn có dám hay không, có đủ dũng cảm để đứng lên giành giật, đấu tranh hạnh phúc cho bản thân hay không