Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1087 : Thương nhân chi nữ (26)

Ngày đăng: 06:57 30/04/20


Dịch: Gin



Biên tập: Vong Hồn.



Không chỉ cướp đoạt đồ vật nhà nàng, còn muốn muốn mạng nàng, Phương gia rốt cuộc có chỗ nào không tốt với Cố Duệ, hắn dựa vào cái gì mà có thể yên tâm thoải mái mà làm như vậy.



“Thứ này vốn dĩ cũng không phải đồ của nhà ngươi, mà là năm đó tổ tiên ta bị người phản bội, lấy trộm bản đồ.”



“Ngươi có ý gì, ý của ngươi là tổ tiên nhà ta phản bội các ngươi?” Ninh Thư cau mày hỏi.



“Bắt lại.” Cố Duệ đạm mạc mà nói.



Thủ hạ Cố Duệ vây quanh Ninh Thư, Ninh Thư che mặt, rải độc dược lên người những tên thủ hạ này.



Đơn thương độc mã đấu với một nhóm người bất đắc dĩ phải sử dụng phương thức này.



Độc dược dính lên cơ thể, những người này cả người đều nhũn ra, một chút sức lực cũng không có, thình thịch một tiếng ngã sõng soài trên mặt đất.



Ninh Thư đá văng một tên ra, nhảy ra khỏi vòng vây, nàng nhanh chóng lui về phía sau rồi cảnh giác nhìn về phía Cố Duệ.



Cố Duệ cau mày nhìn thủ hạ ngã trên đất, giữa mày có chút nôn nóng, nhìn Ninh Thư nói: “Xem ra ta đã coi thường ngươi.”



Cố Duệ đi về phía Ninh Thư, bày ra tư thế phòng bị, “Cố Duệ, ngươi dựa vào cái gì mà đòi hiến tế ta, ngươi không có tư cách.”



“Ngươi là thê tử của ta, là Hoàng hậu Già quốc, vì quốc gia hy sinh đó chính là vinh quang của ngươi.” Cố Duệ vươn tay về phía Ninh Thư, “Để ngươi trở thành sinh tử linh, ngươi có thể mãi mãi bên cạnh ta.”



Ninh Thư: Con em ngươi, ai cần cùng ngươi vĩnh viễn bên nhau!!



Nàng là một nhiệm vụ giả chân chính, nếu như linh hồn bị hiến tế, thì làm sao có thể trở về được nữa.



Hơn nữa hiến tế xong, không biết linh hồn của nàng còn tồn tại nữa hay không.



Như vậy có thể khẳng định, nguyên chủ Phương Lan Tâm nhất định là bị hiến tế, hiến tế cho cái gì đó được gọi là sinh tử linh.



Ninh Thư vung độc dược về phía Cố Duệ, nhưng Cố Duệ lại không có phản ứng gì, thậm chí ôn hòa nhìn Ninh Thư mà cười cười, “Ta thể chất bách độc bất xâm, ngươi không biết ta vì phục quốc, trải qua bao nhiêu thống khổ đâu.”



Ninh Thư:…



Đậu móa. (ノಠдಠ)ノ︵┻━┻




Đây là lần đầu tiền Ninh Thư nhìn thấy Cố Duệ bộc lộ cảm xúc ra ngoài.



“Ha ha…” Ninh Thư vui sướng mà cười một tiếng, “Ta không được ăn quả tốt, tất cả các ngươi cùng đừng nghĩ được ăn quả ngọt.”



“Lấy linh hồn người thân cận nhất của ta hiến tế cho ngươi.”



“Lấy máu thịt người thân cận nhất của ta hiến tế cho ngươi.”



Cố Duệ dồn dập niệm chú ngữ, cư nhiên bắt lấy Mạc Tuyệt Trần, dùng một đao đâm vào tim Mạc Tuyệt Trần.



Mặt Mạc Tuyệt Trần dại ra, hiển nhiên không nghĩ tới Cố Duệ sẽ ra tay với mình.



“Lấy linh hồn người thân cận nhất của ta hiến tế cho ngươi.”



“Lấy máu thịt người thân cận nhất của ta hiến tế cho ngươi.”



Âm thanh Cố Duệ niệm chú ngữ càng ngày càng dồn dập, lay động sinh tử linh.



Quái vật dừng công kích.



Mạc Tuyệt Trần ôm ngực, máu tươi phun tung toé từ khe hở giữa ngón tay.



Biểu cảm dữ tợn đáng sợ, “Cố Duệ, ngươi dám động đến bổn tọa.”



“Hiến tế cho sinh tử linh, là phúc khí của ngươi.” Cố Duệ cũng là bất đắc dĩ, nếu có thể lựa chọn, hắn sẽ không lựa chọn có kẻ có nghiệp chướng trong người như Mạc Tuyệt Trần, mà hắn sẽ lựa chọn người có Hoàng hậu mệnh cách, có khí vận thêm thân Phương Lan Tâm.



Hơn nữa Phương Lan Tâm là người sẽ nương tựa vào hắn, hắn càng dễ dàng khống chế sinh tử linh.



Mạc Tuyệt Trần rất nhanh tắt thở, ánh mắt trống rỗng vô thần, hiển nhiên linh hồn đã biến mất khỏi thân thể.



Thân thể chậm rãi hóa thành bột phấn.



Ninh Thư rụt rụt đồng tử, nàng là người đầu tiên được Cố Duệ chọn làm đồ hiến tế, vậy Mạc Tuyệt Trần là người dự trữ hiến tế sao?.



Cố Duệ nhìn vết nứt trên mặt sinh tử linh, sắc mặt vô cùng khó coi, quay đầu nhìn Ninh Thư.



“Cố công tử, sinh tử linh này một lần chỉ có thể hiến tế một người.” Thành Minh Tử nói, “Sinh tử linh bị hư hỏng một phần, hơn nữa người hiến tế trong lòng đối với công tử có oán hận, chỉ sợ sẽ phản phệ lại công tử.”