Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1089 : Thương Nhân Chi Nữ (28)
Ngày đăng: 06:57 30/04/20
Dịch giả: Moringa
Con quái vật dán bùa bị đóng đinh tại chỗ, Ninh Thư mới đầu cho rằng việc này sẽ có tác dụng, nào ngờ, lá bùa từ từ biến thành màu đen, hóa thành tro tàn.
Sau khi lá bùa bị đốt, quái vật liền khôi phục lại hành động.
Ninh Thư nhìn đăm đăm, một chân đá văng quái vật.
Cái quỷ gì chứ, chẳng lẽ nó không có một chút nhược điểm nào hay sao?.
“Cố Duệ, ta rốt cuộc có thù gì với nhà ngươi?” Bị nhiều quái vật vây quanh như vậy, Ninh Thư hơi cuống.
Thân thể quái vật cứng như sắt, hơn nữa chúng còn không biết mỏi mệt, số lượng thì nhiều, làm Ninh Thư đối phó quá hao tổn sức lực.
“Nếu không phải tổ tiên nhà họ Phương các ngươi đánh cắp bảo đồ, già quốc chúng ta sao đến nỗi diệt vong, đâu đến mức bị ép thoái cung mà không có lực phản kháng.” Cố Duệ lạnh nhạt mà nói.
Ninh Thư: Oát đờ hợi??.
Quả thực là trào phúng, chỉ một tấm bản đồ là có thể quyết định sự tồn vong của quốc gia à.
Già quốc không diệt vong, mà tận diệt chính là hoàng thất già quốc.
Kẻ tạo phản sau khi bước lên ngôi vị hoàng đế đã tàn sát tất thảy hoàng thất già quốc không còn một mống.
Lịch sử biến chuyển luân phiên là xu thế tất yếu, Cố Duệ đem chuyện già quốc suy tàn trách tội trên đầu người của Phương gia.
Giờ Ninh Thư đã rõ ràng mọi chuyện trong lòng, chỉ e lão gia tử chết là do Cố Duệ ra tay.
Món nợ này cắt không đứt,mà càng gỡ lại càng rối hơn.
Ninh Thư cũng không biết tổ tiên Phương gia có đánh cắp bản đồ hay không,
nhưng chuyện hưng vong của một quốc gia vậy mà lại phụ thuộc vào mấy thứ người không ra người, quỷ không phải quỷ này, quả thật, nghĩ thế nào cũng cảm thấy sai sai.
Ninh Thư mệt mỏi khủng khiếp, đám quái vật này thật sự lợi hại, sức mạnh lớn vô cùng đã thế còn giết không chết.
Đúng là không có chút nhược điểm nào.
Ninh Thư nhìn chằm chằm sinh tử linh trong tay Cố Duệ, nhất định là do quyền năng của sinh tử linh, làm lũ quái vật đánh không ngã, đập không nát.
Ninh Thư một chân đá văng con quái trước mặt, nhảy xuống núi giả xông về phía Cố Duệ.
Nàng điều động khí kình trong đan điền, cơ thể vọt về phía trước, như một trận gió chạy tới trước mặt Cố Duệ, muốn cướp lấy sinh tử linh trong tay hắn.
Con ngươi Ninh Thư co lại, Hạn Bạt!!
Đây là quái vật so với cương thi còn cao hơn mấy cấp.
Hạn Bạt xuất thế, các quốc gia nó đi qua đều bị hạn hán, đất cằn ngàn dặm.
Chỉ cần Hạn Bạt xuất hiện tại nơi nào nơi ấy sẽ khô hạn.
Chuyển động của Hạn Bạt cực nhanh, nhoáng lên đã đến bên cái xác của Thành Minh Tử, Hạn Bạt tóm thi thể Thành Minh Tử lên.
Trong miệng nó mọc ra hai răng nanh dài nửa ngón tay, cắn vào cổ Thành Minh Tử.
Tuy trái tim đã bị móc ra, nhưng vẫn còn máu thừa lại trong cơ thể, Hạn Bạt hút máu.
Có vẻ còn chưa ăn no, nó ném thi thể Thành Minh Tử như ném bao tải.
Nó lại tóm hết mấy thủ hạ còn sót lại của Cố Duệ hút khô máu, biểu hiện trên mặt mấy kẻ đó đều kinh hoảng vô cùng.
Thi thể bị hút máu, đều trở nên khô quắt như xác ướp.
Liên tục hút máu vài người, Hạn Bạt vẫn chưa hài lòng, răng nanh bén nhọn, trên răng vẫn còn dính vết máu, xấu xí vô cùng.
Ánh mắt Hạn Bạt đảo qua từng người, cả lũ quái vật, cuối cùng dừng mắt nhìn Ninh Thư và Cố Duệ.
“Ngươi xuống đi, ta lôi ngươi chạy, ngươi quá nặng, hai chúng ta đều chạy không thoát.” Dưới cái nhìn chăm chú của Hạn Bạt, máu trong người Cố Duệ như đông lại.
Ninh Thư không tin lời Cố Duệ nói, một dấu chấm câu cũng không tin.
Nếu thật sự nàng bò từ người Cố Duệ xuống, tên này lập tức sẽ đẩy nàng đến trước mặt Hạn Bạt làm tấm chắn, sau đó bỏ chạy một mình.
Tên Cố Duệ này căn bản không có cái gọi là nhân phẩm, đầu tiên là giết Mạc Tuyệt Trần, sau đó là Thành Minh Tử.
Giao thiệp hay cù nhây với loại người này, không chú ý một cái sẽ bị hắn cắm đao từ sau lưng ngay.
Cố Duệ lay động sinh tử linh trong tay, bọn quái vật như không sợ chết xông về phía Hạn Bạt.
Ngón tay Hạn Bạt mọc ra móng vuốt dài đen nhánh, rạch về phía bọn quái vật xông tới.
Quái vật giống như một tờ giấy, bị móng tay Hạn Bạt xé thành hai nửa.
Bọn quái vật bị Hạn Bạt giết, tưởng rằng có thể sống lại một lần nữa, nhưng ai ngờ lại hóa thành một đống tro bụi.