Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1095 : Thương Nhân Chi Nữ (34)

Ngày đăng: 06:57 30/04/20


Dịch giả: Vong Hồn



Cố Duệ nhìn huyệt mộ không rời mắt. Hắn thực sự không cam lòng, vì nhìn tình huống này thì hẳn là đám quái vật mà hắn nằm mơ cũng muốn có kia, đã bị tên cương thi này giết hết rồi.



Cố Duệ nhìn Tương Thần với bộ dáng kín mít từ đầu đến chân kia, tay hắn khẽ vuốt túi tiền, đồng thời đưa mắt nhìn về phía lão đạo sĩ hỏi:”Đạo trưởng, sinh tử linh có thể khống chế hắn hay không?”.



“Hơi khó”. Lão đạo sĩ lắc đầu, Hạn Bạt này không phải cương thi bình thường, hơn nữa, nó còn đã có tư duy và ý thức riêng.



Ninh Thư nhếch mép nhìn Cố Duê, dã tâm thật không nhỏ, còn muốn khống chế cả Tương Thần cơ đấy.



Ý tưởng đúng là không tồi nha.



Ninh Thư nổi sát tâm, lần này nàng nhất định phải giết chết Cố Duệ. Hắn đã rất nhiều lần muốn giết nàng.



Có Thù thì tất báo, nàng chính là như vậy.



Tương Thần vọt về phía lão đạo sĩ, lão kết ấn, tạo ra một phù chú mới, đánh về phía Tương Thần. Tuy không trúng vì Tương Thần đã kịp lắc người né đi, nhưng vẫn bị dính một chút tàn lưu lên thân thể và làm nó bốc khói.



Tương Thần cảm thấy lão đạo sĩ này có chút khó chơi, bèn né đi, đối phó với những người bình thường khác trước.



Dưới bộ móng tay của Tương Thần, mỗi một trảo qua đi, là một mạng lại ngã xuống. Lão đạo sĩ thấy Tương Thần không những bỏ qua, không thèm đếm xỉa đến lão mà còn giết người ngay dưới mắt mình, liền cảm thấy vô cùng mất mặt, nổi giận hét lớn:”Bần đạo hôm nay phải thay trời hành đạo, nghiệp chướng như ngươi mà đi ra ngoài, chắc chắn sẽ gây họa thương sinh”.



Tương Thần tóm lấy một người, ném qua chỗ lão đạo sĩ, làm gián đoạn lão kết ấn.



Một lượt giao thủ vừa qua đi, nhân thủ bên phe Cố Duệ đã giảm đi một nửa, mùi máu tươi nồng nặc đến gay mũi.



Sắc mặt Cố Duệ cực kỳ khói coi, Hắn nhìn Tương Thần không chớp mắt, rồi hạ quyết tâm lấy sinh tử linh ra, cầm hướng về phía Tương Thần lay động, trong miệng niệm chú ngữ.



Sắc mặt hắn bây giờ trắng bệch như không còn chút máu nào, có lẽ việc dùng sinh tử linh để khống chế Tương Thần là quá sức đối với hắn.




Ninh Thư cầm chủy thủ giơ lên, Cố Duệ trơ mắt ra nhìn, hắn muốn giãy giụa nhưng vô dụng. Vì cơ thể hắn đang bị Ninh Thư dùng chân đạp lên.



“Phập” một tiếng, Chủy thủ lại cắm sâu vào trong ngực Cố Duệ, tất nhiên, lần này là bên phải, đúng vị trí trái tim dị thường của hắn. Cố Duệ phun ra một búng máu, tay hắn nắm chặt lấy chân Ninh Thư rồi tắt thở.



Cố Duệ chết rồi, Ninh Thư thở dài một hơi, cảm giác như tảng đá lớn luôn đè nặng trong lòng nay đã được bỏ xuống. Nàng thả lỏng người rồi cảm thấy cả người muốn nhũn ra. Ninh Thư ngồi bệt xuống đất thở hổn hển.



Ninh Thư cẩn thận, rút chủy thủ ra, lại cắm Cố Duệ thêm một dao nữa. nhưng hắn đã không còn phản ứng. Nàng kiểm tra mạch đập cùng hơi thở lại một lần nữa rồi xác định hắn đã hoàn toàn chết.



Chẳng mấy chốc, mọi người đều chết hết, chỉ còn lại một mình lão đạo sĩ.



Lão đạo sĩ nhìn chằm chằm Ninh Thư:” Ngươi là người, nhưng lại cùng yêu nghiệt làm bạn, giết hại đồng loại, cùng súc sinh có khác gì nhau đâu”.



“Liên quan cm ngươi a” Ninh Thư lạnh giọng nói “ Ngươi là ai, dựa vào đâu mà quản chuyện của ta?”.



Lão đạo sĩ sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Ninh Thư lại trả lời ngay lập tức và câu trả lời cũng khiến lão đứng hình.



“Liên quan cm ngươi a” Tương Thần bồi thêm.



“Gàn bướng, hồ đồ”. Lão đạo sĩ đen mặt, tay kết ấn, đánh ra một cái phù chú.



Ninh Thư đẩy Tương Thần ra, hai tay kết ấn, cũng đánh ra phù chú, hướng lão đạo sĩ oanh tới. Hai đạo phù chú lao vào nhau, ‘bành’ một tiếng rồi nổ tung như pháo hoa, triệt tiêu lẫn nhau.



Lão đạo sĩ nhìn thấy phù chú, lại sửng sốt thêm một lần nữa:”Nếu là đồng đạo, vì sao lại cùng yêu nghiệt này ở bên nhau? Loại tồn tại như Hạn Bạt này là bất tử bất diệt, thân ngoài lục đạo, vốn dĩ nghịch thiên, sinh lão bệnh tử mới là tự nhiên.”



“Nếu là thân ngoài lục đạo, thì hắn tồn tại có cái gì quan hệ cùng ngươi? sinh lão bệnh tử là tự nhiên, nhưng ngươi là người theo đuổi trường sinh bất lão, vốn dĩ cũng đã nghịch thiên.. hừ”. Ninh Thư phản bác.



“Lại còn muốn xen vào việc người khác, Hắn cũng chẳng đi ra ngoài hại người, có cái gì mà yêu với chả nghiệt. Vớ vẩn”.