Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1123 : Yêu nữ Ma giáo 2

Ngày đăng: 06:58 30/04/20


Chịu khổ sở bị lừa gạt, lại phải chịu thêm nỗi đau bị diệt toàn bộ giáo phái, khiến Hồng Diệp phản kháng, nhưng Tề Nghị so với trong tưởng tượng của nàng còn cường đại hơn gấp nhiều lần.



Cuối cùng nàng bị Tề Nghị đâm một kiếm xuyên tim.



Trước khi chết, Hồng Diệp gắt gao túm chặt vạt áo Tề Nghị, miệng phun máu hỏi: “Vì sao lại gạt ta?”



Tề Nghị từ trên cao nhìn xuống Hồng Diệp, khinh miệt nói: “Bởi vì ngươi là yêu nữ Ma giáo.”



Tề Nghị cầm kiếm chặt đứt đôi tay của Hồng Diệp đang bắt lấy vạt áo của mình.



Thánh Ma giáo xem như tuyệt diệt.



Hồng Diệp phun máu chết.



Tâm nguyện của Hồng Diệp: Không để Tề Nghị lừa gạt, giết chết Tề Nghị, trả thù tất cả những danh môn chính phái đã tới diệt giáo, chấn hưng thánh Ma giáo.



Ninh Thư tiếp thu xong cốt truyện, không được nhịn cong cong khóe miệng.



Những chuyện như thế này là phiền nhất.



Thông thường con người ta đối với kẻ lừa gạt mình sẽ hận tới nghiến răng nghiến lợi thật đấy, nhưng những lời nói dối có thể thành công được, lại là do có người nguyện ý sa vào trong đó.



Nói dối chẳng khác gì mạch nha bọc thạch tín.



Bởi lập trường không kiên định, vì lời ngon tiếng ngọt mà ruồng bỏ tín ngưỡng của bản thân, ruồng bỏ nơi có thể bảo vệ mình, thánh Ma giáo.



Nàng là người của Ma giáo, đời này kiếp này danh xưng này có rửa cũng không sạch, làm người phải giữ vững lập trường cùng nguyên tắc của mình, bằng không chẳng lấy lòng được bên nào cả.



Vì tình yêu, lại phải dùng những hành động hèn mọn để lấy lòng người mình yêu, hy vọng dành được tình yêu bố thí.



Nhiệm vụ này, là muốn cô giết sạch toàn bộ các danh môn chính phái sao? ఠ_ఠ



Được làm vua thua làm giặc.



Ninh Thư đau đầu, đi một bước tính một bước vậy, Ninh Thư thích phương thức trả thù mà không thấy máu hơn.



Cảm giác bản thân càng lúc càng đáng yêu hơn rồi, hê hê.



Lúc Hồng Diệp chết, vẫn chỉ là một cô nương 16 tuổi đầy non nớt, chỉ có trong mình vài bất mãn nho nhỏ, nói đúng hơn nàng ấy vẫn chỉ là một cô nương đơn thuần.



Đơn thuần?!!



“Nhiệm vụ này Hồng Diệp trả giá bằng toàn bộ linh hồn.” Âm thanh của 2333 trong đầu Ninh Thư vang lên.



Ninh Thư sửng sốt một chút, toàn bộ!




Ninh Thư: →_→



Hấp diêm bằng ánh mắt chính là đây.



“Luyện thành thần công?”



“Đúng vậy, luyện thành thần công, có thể trở thành thần tiên, cùng người trong lòng ở bên nhau, cùng nhau sống những ngày nhàn vân dã hạc.” Tề Nghị hớn hở nói, ánh mắt nhìn Ninh Thư mang theo tình cảm mông lung.



Lời nói có tình nhưng người nói lại vô tình.



Ninh Thư: Thần công…



Ngày luyện thành thần công, cũng là lúc tình yêu lên men, ban ngày thì hôn hít, ban đêm lại lăn giường đó hả.



Có phải Tề Nghị đang nói loại thần công này không.



Chỉ cần uống đại bổ hoàn là được mà.



“Muội là muội muội của giáo chủ, muội có thể giúp ta tìm bí tịch được không, tìm được rồi chúng ta cùng nhau tu luyện.” Tề Nghị nói.



Có lẽ là do nguyên chủ thật sự quá đơn thuần, vậy nên khi nghe những lời nói này mới không nhận ra vấn đề trong đó.



Gặp phải kẻ ác, người lương thiện cũng vẫn cứ lương thiện mà thôi.



Loại người đơn thuần như này →_→



Ninh Thư cong cong khóe miệng, sảng khoái gật đầu, cười tủm tỉm nói: “Được, nhưng có điều trước khi ta giúp huynh, chúng ta phải chơi một trò chơi nhỏ, cùng ta so chiêu, ta muốn thấy được sự tiến bộ trong võ công của mình gần đây, song huynh cũng phải nhường ta một chút.”



“Được.”



Ninh Thư cùng Tề Nghị so chiêu, “Huynh nhường ta một chút, có thể làm bộ bị ta bắt được không?”



Mặt Tề Nghị hiện lên vẻ bất đắc dĩ, cơ hồ không ra tay, vì vậy nhanh chóng bị Ninh Thư chế trụ, Ninh Thư vội vàng lấy dây thừng trói Tề Nghị lại.



Tề Nghị có chút kinh ngạc, giãy giụa, “Muội làm gì vậy?”



“Chơi trò chơi thôi mà, ta hỏi huynh đáp.”



“Ta thích huynh, huynh có thích ta không?” Ninh Thư hỏi.



Tề Nghị nhíu nhíu mày, “Muội thả ta ra trước đã.”



“Không thích sao?” Ninh Thư tát “bang” một cái lên mặt Tề Nghị.