Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1124 : Yêu nữ Ma giáo 3
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch: Gin
Tề Nghị bị Ninh Thư tát một cái, miệng há to, nửa ngày không phục hồi được tinh thần, quên cả giãy giụa.
Không chỉ một mình Tề Nghị ngơ ngác không hiểu gì, Mai Ngũ đứng bên cạnh cũng có vẻ mặt gặp quỷ.
“Ngươi…” Tề Nghị có chút phẫn nộ mở miệng, Ninh Thư cướp lời hắn, “Huynh có thích ta không.”
“Ta…”
“Do dự như vậy, xem ra là không thích rồi.” Ninh Thư lại tát ‘ bang’ một cái vào bên mặt còn lại của Tề Nghị.
“Ngươi…”
“Ta thích huynh nhiều như vậy, thế mà huynh lại không thích ta.” Ninh Thư tay năm tay mười, bạch bạch hai tiếng.
Mặt Tề Nghị đỏ bừng, sưng lên một chút.
“Cho huynh một cơ hội cuối cùng, huynh có thích…?”
“Thích…” Tề Nghị lập tức la lớn.
“Trả lời có lệ, chưa hỏi đã nói ra rồi, huynh đây là trả lời ta cho có lệ mà thôi…” Ninh Thư bạch bạch bạch bạch…
Ninh Thư chân đá vào bụng Tề Nghị, tay rút kiếm bên hông Mai Ngũ đang đứng bên cạnh, nhân lúc Tề Nghị không chú ý, hung hăng xẹt qua cổ Tề Nghị.
Trên cổ Tề Nghị xuất hiện một sợi tơ hồng tinh tế, gương mặt Tề Nghị tràn ngập khiếp sợ mê mang, ngay sau đó chỗ bị kiếm xẹt qua, máu phun tung toé, miệng Tề Nghị nôn ra từng ngụm từng ngụm máu.
Tề Nghị quỳ xuống, hình như muốn nói gì đó, nhưng trong miệng toàn là máu, thình thịch một tiếng ngã sõng soài trên mặt đất, cuối cùng đôi mắt mở lớn, chết không nhắm mắt.
Ninh Thư cầm kiếm tới gần Tề Nghị, dùng chân đá đá Tề Nghị.
Tề Nghị không có động tĩnh, Ninh Thư canh giữ ở một bên, sờ sờ ngực Tề Nghị, xem xem tim còn đập hay không.
Phải nhanh chóng giết Tề Nghị, nếu không về sau sẽ không còn cơ hội nữa, Tề Nghị đã sinh sống ở thánh Ma giáo nhiều năm như vậy, chắc chắn sẽ hiểu rõ tình hình ở Thánh Ma Phong.
Vì vậy kiếp trước mới có thể mang danh môn chính phái tới tàn sát thánh Ma giáo đến độ không còn một ai, chính bởi vì hắn hiểu quá rõ tình hình của thánh Ma giáo.
Ninh Thư hỏi lại, “Ngươi có gì chứng minh ta không phải tiểu thư của nhà ngươi.”
“Ngươi không phải tiểu thư, ta tin tưởng trực giác của mình.” Mai Ngũ vận hành khinh công muốn bay đi, Ninh Thư gắt gao túm Mai Ngũ lại.
Tính tình này thật khiến người ta phải bắt nhốt lại.
“Ta có thể chứng minh ta là tiểu thư nhà ngươi, nhìn đi…” Ninh Thư vén tay áo lên, “Thủ cung sa.”
Mai Ngũ:…
“Ngươi không phải là tiểu thư, ngươi không phải là tiểu thư, cho dù ngươi có nói gì đi chăng nữa, ngươi cũng không phải tiểu thư.” Mai Ngũ quật cường nói.
Ninh Thư:…
“Sao ta lại không phải là tiểu thư của ngươi, về cơ bản ta chưa bao giờ rời khỏi mí mắt ngươi, sao có thể đánh tráo được.” Ninh Thư nói.
“Từ trước tới nay tiểu thư chưa bao giờ thảo luận với ta loại chuyện này, chưa bao giờ có ý đồ muốn thuyết phục ta.” Mai Ngũ nhàn nhạt nói.
Ninh Thư:…
Ngươi không phải không tin sao, ta cho ngươi lời giải thích mà vẫn bị hoạnh họe sao.
“Được, ta không phải tiểu thư nhà ngươi.” Ninh Thư cũng lười cãi nhau với Mai Ngũ.
Mai Ngũ vừa nghe, sắc mặt biến đổi lợi hại, vươn tay công kích Ninh Thư, Ninh Thư cũng không tránh né, bị Mai Ngũ nắm cổ.
Ninh Thư không sợ hãi, “Lại đây, cắt đứt cổ ta đi, ta mà chết, tiểu thư nhà ngươi cũng không trở về được đâu.”
Lấy chỉ số thông minh của Mai Ngũ, muốn lý giải chuyện này khá là khó khăn.
Song Mai Ngũ vẫn gắt gao bóp cổ Ninh Thư, “Nói, ngươi đem tiểu thư giấu đi đâu rồi.”
Mặt Ninh Thư đỏ lên nói: “Ngươi không muốn tiểu thư nhà ngươi bị bóp chết, thì nhanh buông tay ra, bằng không ta sẽ không nói cho ngươi biết.”
Mai Ngũ nửa tin nửa ngờ mà thả lỏng tay ra một chút, Ninh Thư hít một hơi thật sâu.