Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1263 : Tinh tế 3
Ngày đăng: 21:05 20/05/20
Dịch: Gin
Ninh Thư bới rác, bới mãi cũng chẳng tìm được thêm thứ gì, tay đen sì, không nhìn được màu da nguyên bản của cơ thể.
Ninh Thư lắc đầu chẹp miệng mấy cái, trong tình huống này có được vài viên Tích Cốc Đan là tuyệt nhất.
Nhưng cửa hàng của hệ thóng đóng cửa, cô chẳng có cách nào đổi được mấy đồ sinh tồn cần thiết.
Nói cách khác, giờ cô cũng chẳng khắc gì những người đang sống trên tinh cầu Selde cả.
Mừng rỡ tiếp đón phi thuyền tới đổ rác, sau đó bao quanh đống rác tìm kiếm đồ ăn.
Núi rác mới, bên trong có khả năng có rất nhiều đồ ăn.
Cơm thừa canh cặn, nếu may mắn, có khi còn có thể kiếm được mấy gói thực phẩm còn nguyên bao bì đã quá hạn sử dụng.
Mấy thứ này với những người ở tinh cầu khác bị coi là rác rưởi, nhưng đối với người ở tinh cầu Selde, lại là châu báu.
Nếu nhặt được dịch dinh dưỡng, thì chẳng khác gì trúng số.
Dịch dinh dưỡng có thể đáp ứng mọi năng lượng mà cơ thể yêu cầu, hơn nữa một bịch cũng đủ cho vài ngày không cần ăn gì.
Với người Selde mà nói, đây là đồ vật khả ngộ bất khả cầu trong truyền thuyết.
Ninh Thư thở dài, thế giờ cô nên về nhà hay lại đi bới rác tiếp?
Thôi, vẫn nên tu luyện cho chắc.
Ninh Thư vẫn chưa từ bỏ ý định, ngồi xuống đất, bắt đầu vận hành tâm pháp tuyệt Thế Võ Công.
Tu luyện đã lâu, Ninh Thư bất lực trợn tròn mắt.
Ninh Thư: Đệch, đệc, đệ, đ…
Chưa từng trải qua tình huống nào tréo nghoe thế này cả, Ninh Thư vốn đã tưởng răng linh khí ở thế giới hiện đại đã ít lắm rồi.
Nhưng nơi này mới thực sự khiến Ninh Thư thay đổi nhận thức.
So sánh với nơi này, vị diện hiện đại có linh khí sung túc, không khí sạch sẽ thoáng đãng hơn n lần.
Ninh Thư vừa vất rác vào trong đống lửa vừa chống cằm suy tư, suy nghĩ về việc cô và Alvis nên sống thế nào.
Tâm nguyện của Elisa là sống sót, rời khỏi tinh cầu Selde, trở thành cơ giáp sư, và giúp em trai cô bé có thể đứng dậy được.
Tâm nguyện nào của cô bé cũng khiến Ninh Thư đau đầu, bởi cái nào cũng cực kì khó hoàn thành.
Sống sót được ở tinh cầu Selde cực khó, nơi này chẳng có cây lương thực, chỉ có rác rưởi, bới rác cũng không chắc chắn kiếm được đồ ăn qua ngày.
Rời khỏi Selde, Ninh Thư chỉ muốn nói, đừng mơ mộng hão huyền thế chứ, muốn đi từ tinh cầu này sang tinh cầu khác, di chuyển bằng cách nào.
Không có phi thuyền, không có WormHole dịch chuyển không gian, làm thế chó nào rời đi được.
Còn đòi trở thành cơ giáp sư, lại định tấu hài nữa à, thứ đồ cơ giáp này là thứ hàng xa xỉ phẩm, yêu cầu có người chế tạo, không phải chỉ cần có lực tinh thần là đủ đâu.
Cơ hội rời đi duy nhất nằm ở những người tới tinh cầu Selde tìm kiếm người có lực tinh thần mạnh.
“Chị ơi, nước sôi.” Alvis ngồi trên xe lăn, nhìn nồi nước đang sôi lục cục rào nước ra ngoài.
Ninh Thư hồi thần lại, dập lửa, nhìn nước trong nồi bốc khói nghi ngút, thầm nghĩ giờ có gói mì thả vào thì tốt phải biết.
Nghĩ tới mì, Ninh Thư lại càng thấy đói.
Ninh Thư cầm chén bể, múc cho mình và Alvis mỗi người một chén…
Đợi uống nước sôi để nguội.
Sau khi lọc rồi đun sôi, Ninh Thư cảm thấy nước này chắc đã sạch.
Có ý nghĩ này an ủi, Ninh Thư mới dám uống hết nước trong chén.
Ninh Thư lấy một thứ giống như giấy bìa đậy lên nồi nước vừa đun, tránh cho tro bụi rơi vào trong.
“Alvis này, sau mà em có muốn uống nước thì nhớ phải đun lên nhé.” Ninh Thư nói với cậu em trai.
Alvis gật gật đầu, trông có vẻ cực kỳ nghe lời.
Đứa nhỏ Alvis này thật kiệm lời.