Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 190 :
Ngày đăng: 06:45 30/04/20
Edit: Akito
“Yêu nữ, đừng hòng dùng loại thủ đoạn thấp hèn này để mê hoặc ta.” Yến Nam Trúc lạnh giọng nói.
Ninh Thư thở dài một tiếng, vô lực nói: “Không phải ngươi nói truyền thừa ở trên người ta sao? Ta cởi hết áo ngoài rồi, nhìn xem có truyền thừa quái quỷ gì đó rơi ra không.”
Lúc này Yến Nam Trúc mới quay đầu lại, Ninh Thư run rẩy một cái, nói với Yến Nam Trúc: “Xem đi, căn bản không có truyền thừa gì.”
Yến Nam Trúc nhìn Ninh Thư, ngữ khí rất nhẹ nhạt: “Tuy rằng trên người ngươi không có, nhưng ta hoài nghi ngươi đặt ở nơi khác rồi, chung quy ta không tin ngươi.”
Ninh Thư nhún vai, “Ngươi không tin thì cứ đi theo.” Xoay người bỏ đi.
“Ngươi đi đâu, hiện tại ngươi là dư nghiệt Ma giáo, bây giờ trở về với ta.” Yến Nam Trúc đuổi theo Ninh Thư, “Để tránh ngươi gây tai họa cho người vô tội, ta phải bắt ngươi về.”
Ninh Thư: …
“Minh chủ, ngươi nhìn bộ dạng yếu như gà này của ta, ta có thể gây tai họa cho ai?” Ninh Thư cầm tóc của mình, “Vì sao thả đại ma đầu Cung Vô Mị không bắt, ngươi bắt ta thì làm được cái mẹ gì, chẳng lẽ võ lâm chính phái các ngươi cũng chỉ biết khi dễ nữ tử yếu đuối sao?”
“Ngươi là nữ tử yếu đuối sao?” Yến Nam Trúc nhìn Ninh Thư, “Ngươi là Thánh Nữ Ma giáo, đương nhiên có bản lĩnh mê hoặc người phàm, dựa vào sắc đẹp của mình mê hoặc nam nhân, tất nhiên gây thành đại họa, vì sự an ổn trong võ lâm, ta với tư cách minh chủ võ lâm được mọi người đề cử, bất luận người nào có nguy hại đối với võ lâm, ta đều sẽ không bỏ qua.”
Ninh Thư nhìn Yến Nam Trúc, cái người này quá chính nghĩa quá tích cực, làm Ninh Thư cạn lời.
Cốt truyện Mộc Yên La bị Cung Vô Mị cầm tù, làm công cụ **** của hắn, về sau Ma giáo bị người công phá, Cung Vô Mị căn bản không kịp mang theo Mộc Yên La đi, Mộc Yên La được Yến Nam Trúc cứu, đưa tới Lạc Hà sơn trang của Yến Nam Trúc.
“Lão nương khi nào nói giáo chủ Ma giáo là sư phụ của ta?” Ninh Thư quả thực đều muốn quỳ lạy Yến Nam Trúc, “Lão nương phải nói thế nào thì ngươi mới có thể hiểu đây, ta căn bản không phải là Thánh Nữ Ma giáo.”
Dường như Yến Nam Trúc căn bản không nghe thấy những lời này của Ninh Thư, hoặc là lựa chọn bỏ qua, nói với Ninh Thư: “Ngươi phải cùng ta đi Tướng Quốc Tự.”
Ninh Thư: lòng ta gần như hỏng mất rồi.
“Tại sao phải đi Tướng Quốc Tự?” Ninh Thư hữu khí vô lực hỏi.
Yến Nam Trúc nhìn thoáng qua muốn chết không muốn sống Ninh Thư, nhàn nhạt nói: “Không phải Cung Vô Mị hẹn ngươi gặp mặt ở Tướng Quốc Tự sao? Ta phải bắt được hắn, tên Cung Vô Mị này quá nguy hiểm.”
Ninh Thư nhấc mí mắt, trợn trắng mắt, “Cung Vô Mị kia chỉ là tùy tiện nói, ngươi thật sự cho rằng hắn sẽ chờ ta ở đó?”
Ngươi còn ngây thơ thật là đáng yêu nhỉ.
“Cho dù là giả, ta cũng phải đi, chỉ cần có thể bắt được Cung Vô Mị, nhất định phải đi Tướng Quốc Tự một chuyến.” Yến Nam Trúc nghiêm túc nói.
“Ngươi cũng phải đi theo ta.” Yến Nam Trúc nói, “Ta phải trông coi ngươi, không để ngươi chạy đi gây tai họa cho người vô tội.”
Nàng hại người vô tội nào rồi hả?
“Ngại quá, ta còn phải đi tìm sư phụ ta, tự ngươi đi Tướng Quốc Tự đi.” Ninh Thư nhấc làn váy quay người bỏ chạy, còn chưa chạy được hai bước, thanh kiếm sáng như tuyết liền ngăn ở trước mặt nàng, làm tim người đập đặc biệt nhanh.