Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 275 : Thăng cấp vô địch (21)

Ngày đăng: 06:46 30/04/20


Ninh Thư vận khí đan điền, một cước đá đổ sư tử đá khổng lồ, lách người vọt vào bên trong cung điện.



Những người khác đều chạy vào trong cung điện như ong vỡ tổ.



Vào tới cung điện Ninh Thư liền sững sờ, trước mặt có rất nhiều lối vào, cơ bản không biết nên vào từ lối nào. 



Mọi người vào tới nơi thấy nhiều lối vào như vậy đều nhíu mày một cái, Lưu Tần Dương tiến tới bên cạnh Ninh Thư, hỏi: "Chúng ta phải đi đường nào?"



"Ngươi hỏi ta làm gì, ta cũng không biết. Tuỳ ý chọn một cái thôi." Ninh Thư cau mày, cũng không rõ tình hình bên Diệp Vũ thế nào, chỉ sợ hắn sắp tế luyện tiên phủ rồi.



Có không ít người tinh thông trận pháp bắt đầu suy tính xem nên vào từ cửa nào. 



Ninh Thư rất nóng lòng, nhắm mắt tay chỉ đại vào một cửa, mở mắt thấy ngón tay chỉ vào cửa nào liền theo cửa đó đi vào.



Những người khác thấy hành động bốc đồng của Ninh Thư đều lắc đầu, Lưu Tần Dương thấy Ninh Thư đi rồi, chỉ còn cách tìm một lối khác tiến vào, những đệ tử Thiên Đạo tông phía sau cũng đi theo vào.



Ninh Thư vọt vào bên trong cửa, ngay lập tức rất nhiều linh thú bổ nhào về phía cô, Ninh Thư giáng những quả đấm vào chúng, linh thú bị một cước đánh tan, hóa thành nguyên khí trời đất, sau đó lại tái tạo thành linh thú, chúng nhiều vô kể giết kiểu gì cũng không hết. 



Những linh thú hình thành từ nguyên khí trời đất đều không gây tổn hại nhiều cho Ninh Thư nhưng chúng ngáng đường làm chậm tốc độ của cô.



Ninh Thư vừa đối phó với linh thú vừa xông vào bên trong, vô số linh thú nhào tới, Ninh Thư cười lạnh một tiếng, vung trường kiếm ra, những linh thú do nguyên khí hóa thành bị mũi kiếm của cô một đường chém nát.



Vất vả lắm mới qua được cửa ải đầu tiên, kết quả trước mặt lại là đại trận người đá, trên tay người đá đều cầm trường thương, động tác nhìn có vẻ chậm chạp nhưng tốc độ cực nhanh đâm về phía Ninh Thư. 




Lũ rắn trong cung điện đồng loạt thè lưỡi giống như phát hiện ra thứ gì đó rất kích thích, chúng như ong vỡ tổ trườn về phía mãng xà. Trên mình mãng xà bây giờ rắn bâu dày đặc, lũ rắn nhỏ này thế mà lại muốn cắn xé con mãng xà. 



Da đầu Ninh Thư tê rần rần, sởn hết cả gai ốc, cô ngay cả trường kiếm cũng không thèm lấy lại, xoay người chạy đi.



Để lũ rắn canh giữ cửa ải là muốn khiến người ta buồn nôn?



Ninh Thư lao ra khỏi điện rắn tiến vào một cung điện rộng lớn. Trong cung điện có ba người, Ninh Thư nhìn thấy Diệp Vũ đang đứng chắn trước mặt Liễu Viện Viện, cách đó không xa, nam tử khoác áo bào xanh đang nằm trên mặt đất, toàn thân co giật không ngừng kêu rên đau đớn, cả người hắn co quắp lại thành một tư thế không mấy tự nhiên. 



Nam tử mặt mũi méo mó, từ hai hốc mắt, lỗ mũi và trong miệng máu không ngừng chảy ra.



"Ựa ựa ựa..." Nam tử thống khổ kêu rên, cuối cùng cơ thể hắn co rút mạnh, hai mắt trừng lớn, tắt thở.



Tại sao vừa tiến vào đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy! 



Ninh Thư khá thất vọng, người chết lại không phải là Diệp Vũ. Trong cung điện này chỉ có ba người nắm giữ ba miếng ngọc bội, ngoại trừ Ninh Thư, chưa có người nào tiến vào được.



Liễu Viện Viện thấy người đàn ông kia đã chết, sắc mặt nàng ta liền trắng bệch, hiển nhiên một người chết với bộ dạng đau đớn như vậy trước mặt nàng, Liễu Viện Viện không khỏi hoảng sợ, không kìm được muốn dựa vào người Diệp Vũ.



Diệp Vũ quay đầu nhìn thấy Ninh Thư, đồng tử hơi nheo lại, lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi lại có thể vào được đây." 



Ninh Thư hết sức bình tĩnh hất một lọn tóc trên trán thản nhiên đáp lại: "Ngươi vào được, cớ sao ta lại không thể vào?" Ninh Thư lại nhìn người đàn ông chết thảm trên trên mặt đất: "Xem ra đoạt được tiên phủ không phải chuyện dễ dàng."