Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 329 : Xã hội nguyên thủy nên làm nông nghiệp (6)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Nhìn thấy giống cái này không có phản ứng gì nên Vu chỉ có thể lặp lại: “Đặt tay lên trên đá thần.”
Thụy thấy giống cái bối rối, lại dùng ánh mắt ướt sũng để nhìn bản thân thì trong lòng khẽ rung động, sau đó vội vàng cầm tay của Thiên Giai đặt vào trên tảng đá ở trước tế đàn.
Thụy đặt tay của Thiên Giai lên tảng đá, sau đó nở nụ cười để trấn an Thiên Giai.
Ninh Thư nhìn về phía tảng đá kia, hình dáng giống quả trứng, to bằng lòng bàn tay, nhưng lại bám đầy tro bụi, nhìn kiểu gì cũng không thấy đặc biệt, sao có thể là đá thần được chứ.
Chẳng lẽ những vật lợi hại đều phủ đầy bụi như vậy sao, giống như một viên Hỗn Độn thạch lại có dáng vẻ của một viên nguyên tinh chất lượng kém vậy.
Thiên Giai để tay lên trên tảng đá, cảm thấy tảng đá này càng lúc càng nóng, cuối cùng giống như muốn nướng chín tay của cô ta vậy, nên Thiên Giai không chịu nổi nữa, vội vàng rút tay về.
Thiên Giai vừa rút tay về thì tảng đá bám đấy bụi bẩn kia liền phát ra tia sáng, hơn nữa tia sáng này còn trực tiếp bắn về phía ấn đường của Thiên Giai.
“Đây là điềm lành, điềm lành, là thần nữ từ trên trời giáng xuống.” Vu trở nên vô cùng kích động, lông chim dính trên mặt cũng vì thế mà rơi xuống đất.
Còn Thiên Giai thì lại rất ngạc nhiên, đột nhiên cô ta lại nghe hiểu những người ở đây đang nói gì, chỉ trong chốc lát đã có thể biết được ngôn ngữ của những người thú này rồi.
“Giống cái, em làm sao vậy.” Thụy thấy giống cái lại ngẩn người, vị vậy vội vàng ân cần hỏi thăm.
“Em... em không sao.” Thiên Giai có thể lưu loát nói ra ngôn ngữ của người thú, khiến Thụy vô cùng vui mừng.
“Đây chính là món quà mà thần ban cho giống cái này, cô tên là gì?” Vu hỏi Thiên Giai.
“Tôi tên là Thiên Giai.”
Vu hài lòng gật đầu: “Từ nay về sau thì cô sẽ tên là Giai, sẽ là một thành viên của Dực Hổ tộc.”
Ninh Thư:...
Hiển nhiên là Vu cho rằng giống cái này đang giận dỗi, còn việc dạy đối phương sử dụng thảo dược thì cũng coi là một chuyện tốt cho bộ lạc.
Ninh Thư gật gật đầu, cô cũng không quan tâm việc bản thân có thể trở thành Vu hay không, cái mà cô muốn là cái danh biết y thuật, trước đây cô đã ở với thần y một thời gian nên cũng biết một ít thảo dược, với lại cũng biết cách chữa của một vài chứng bệnh đơn giản.
Nhưng nếu như cô đột nhiên biết chữa bệnh thì những người chỉ biết dùng đến sức mạnh như người nguyên thủy cũng sẽ cảm thấy nghi ngờ, hơn nữa không phải người nguyên thủy nào cũng chỉ biết dùng đến nắm đấm.
Bọn họ cũng rất thông minh.
Nếu đã đạt được mục đích thì Ninh Thư bèn nói với Vu là ngày mai cô sẽ qua đây để học tập.
Vu cũng chỉ tùy ý gật đầu, dáng vẻ cũng không quá quan tâm đến những lời Ninh Thư nói.
Lúc trở về thì Ninh Thư có đi qua nơi tổ chức tế lễ, còn nhìn về phía Vạn Giới thạch, khó khăn lắm cô mới có thể rời mắt khỏi nó, vừa nhìn sang phía khác thì Ninh Thư liền nhìn thấy Chi đang đứng đợi bản thân.
Bỗng nhiên Ninh Thư cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, tuy là sinh tồn rất gian nan, nhưng mối quan hệ giữa người và người ở đây cũng rất hòa thuận.
Nhìn về phía Chi, Ninh Thư âm thầm thề trong lòng, cô nhất định phải tu luyện ra một tia kình khí, để có thể thay đổi vận mệnh của mình, còn có thể cứu được Chi và có thể cứu được càng nhiều giống cái bị bỏ rơi kia.
Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.
Chi nhỏ tuổi hơn thân thể này, hơn nữa cũng chưa xác định bạn lữ tương lai, nhưng cũng có không ít giống đực trong bộ lạc để mắt đến cô ta.
Nhưng Thiên Giai đã xuất hiện, mọi người chưa từng nhìn thấy giống cái nào xinh đẹp như vậy, cũng vì thế mà ánh mắt của giống đực cũng trở nên kén chọn hơn.
Có thể nói sự xuất hiện của Thiên Giai đã kéo thấp địa vị của giống cái ở trong bộ lạc, hơn nữa cô ta không chỉ có một bạn lữ, nên giống đực nào cũng muốn trở thành bạn lữ của cô ta.
Còn giống cái vốn rất trân quý nay lại trở thành thứ có cũng được mà không có cũng được, thậm chí có ít giống đực khi có thể cùng giống cái trong lòng bọn họ trở thành bạn lữ cũng không còn cảm giác quý trọng như trước nữa.