Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 330 : Xã hội nguyên thủy nên làm nông nghiệp (7)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Ninh Thư bắt đầu cuộc sống ban ngày đến chỗ của Vu để học tập kiến thức về thảo dược, còn buổi tối sẽ bắt đầu luyện công.
Chi nghe nói Ninh Thư đang học các kiến thức để trở thành Vu, thì lập tức biến sắc: “Thảo, sao cô lại đến chỗ của Vu để học tập chứ, chẳng lẽ cô muốn làm Vu sao?”
Ninh Thư cũng không để ý: “Tôi thật sự cũng muốn làm Vu, nhưng mà hình như Vu không có ý muốn chọn tôi.”
“Thảo, là Vu thì không thể có bạn lữ, mặc dù thân phận của Vu cũng rất tôn quý, nhưng họ phải sống cô đơn cả đời, cô còn có Khải, vậy tại sao còn muốn trở thành Vu chứ?” Chi cố gắng khuyên bảo Ninh Thư, bởi vì Chi cảm thấy đầu óc người hàng xóm của mình có vấn đề.
Chi và Thảo đều không còn cha mẹ, bình thường cũng rất gần gũi, nên Chi không muốn Thảo phải cô đơn cả đời.
Những giống cái có quan hệ tốt với Ninh Thư khi nghe thấy tin này thì cũng đi qua khuyên bảo cô, làm cho Ninh Thư càng thêm bất đắc dĩ.
Cô mới chỉ bắt đầu học tập mà thôi, hơn nữa tại sao những người này lại cho rằng việc trở thành Vu và không thể có bạn lữ là một việc xấu vậy, kỳ thực thì Ninh Thư cũng muốn trở thành Vu, bởi vì vị trí của Vu ở trong bộ tộc cũng không thua kém tộc trưởng, lại còn được nhiều người tôn kính nữa.
Còn về bạn lữ thì Ninh Thư cũng chỉ biết gượng cười.
Nhưng mà Ninh Thư vẫn nhận ý tốt của những giống cái này, bởi vì bọn họ làm vậy đều là vì quan tâm đến cô.
Ninh Thư tỏ vẻ lần trước bị bệnh đã làm cô cảm thấy rất sợ, nên mới muốn học tập kiến thức về thảo dược với Vu.
Chi vẫn còn nửa tin nửa ngờ, nhưng cô ta cũng không có cách nào ngăn cản Ninh Thư đến nơi ở của Vu.
Vừa bước vào trong sơn động thì Ninh Thư lập tức ngửi được mùi của các loại thảo dược, hơn nữa còn cảm thấy mùi hương này rất dễ chịu.
Trong hang động của Vu bày một vài tảng đá có màu sắc tươi sáng, cũng có rất nhiều vỏ sò, còn có một chiếc giường làm bằng đá, phía trên trải một tấm da thú.
Đoán chừng hang động của Vu là một trong những hang động tốt nhất ở bộ lạc.
Vu nhìn thấy Ninh Thư xuất hiện thì lập tức chỉ vào số thảo dược ở trên mặt đá, sau đó bắt đầu dạy cho Ninh Thư tác dụng của chúng nó.
Trên trán của Ninh Thư tràn đầy mồ hôi, khó khăn lắm mới có thể thu hồi thần thức của mình về, cả người đều rơi vào trạng thái lơ lửng.
Bà nó, thật sự là có thần.
Chết tiệt, nhân sinh quan, thế giới quan và giá trị quan của cô.
Thuận tay liền có thể tạo ra vạn vật, đó không phải là thần thì là gì chứ? Thì ra việc thần đã ban cho người thú khả năng biến hình là sự thật.
Nhưng vấn đề là Ninh Thư không nhìn thấy rõ gương mặt của người kia.
Ninh Thư cố gắng khiến cho cảm xúc của bản thân bình tĩnh lại, sau đó lại bĩu môi, xem ra Vạn Giới thạch ở trên đài tế là vật đã có chủ, muốn cướp đồ của một người khủng bố như vậy có khác gì là muốn đâm đầu vào chỗ chết chứ.
Việc trên đời này lại có một người lợi hại như vậy khiến cho tam quan của Ninh Thư hoàn toàn đổ vỡ, bây giờ thì cô còn không bằng cả con kiến hôi nữa.
Ninh Thư kể lại toàn bộ những thứ mà mình đã thấy ở trong Vạn Giới thạch cho 2333 nghe, 2333 im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Xem ra thế giới này chính là nơi thu thập sức mạnh từ tín ngưỡng của một đại nhân vật nào đó, Ninh Thư, cô đừng có nghĩ quẩn mà muốn cướp lấy Vạn Giới thạch, nếu không đến lúc đó thì cả hai chúng ta đều phải chết.”
“Tôi bây giờ cũng bị những thứ kia dọa đến nỗi tè ra quần rồi, về sau có thấy Vạn Giới thạch thì tôi cũng không dám nhìn nhiều hơn đâu.” Ninh Thư nói.
Sau khi hít một hơi thật sâu thì Ninh Thư quyết định quên hết những việc này, tuy nhìn thấy những thứ ở cấp độ cao hơn khiến bản thân cảm thấy chán nản, nhưng nó lại giúp Ninh Thư xác định được vị trí của bản thân, cô chỉ là một con kiến hôi đang giãy dụa cầu sinh, nên việc nỗ lực để sống tiếp mới là thứ quan trọng hơn tất cả mọi thứ khác
Ninh Thư cố gắng điều tiết cảm xúc, sau đó lại bắt đầu tu luyện, hiện tại điều quan trọng nhất chính là hoàn thành nhiệm vụ, còn những thứ khác đều là mây bay, chỉ là mây bay thôi.
Nhưng ánh mắt của người kia quả thật vô cùng đáng sợ, hu hu hu...
Ngày hôm sau, Ninh Thư nói với Vu là bản thân cô không thể trò chuyện với đá thần.
Vu nghe xong thì suýt chút nữa cầm tảng đá đập vào đầu của Ninh Thư: “Sao có thể dễ dàng trò chuyện với đá thần được chứ, mới qua một ngày mà thôi, cô cũng quá nóng vội rồi.”