Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 347 : Xã hội nguyên thủy nên làm nông nghiệp (24)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Tin thần nữ có hai người bạn lữ gây rối loạn cả Dực Hổ tộc, một giống cái lại có tận hai bạn lữ.
Khiến người thú của Dực Hổ tộc khó có thể chấp nhận được, đồng thời trong lòng cũng bắt đầu rục rịch chộn rộn, trong mắt không ít người thú giống đực đều lộ vẻ mong đợi.
Hiển nhiên là muốn gia nhập vào hậu cung của đại gia đình này, nhất là Khải, từ lúc Thiên Giai trở về Dực Hổ tộc, hắn đối xử với Thiên Giai vô cùng ân cần niềm nở, rõ ràng là đã nhìn thấy hy vọng.
Đối với chuyện này Ninh Thư chỉ giễu cợt cười một tiếng.
Chi vừa thu dọn thảo dược, vừa nói với Ninh Thư: "Quả là loạn, Thảo, tôi cảm thấy không ổn chút nào."
Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Quen rồi sẽ ổn cả thôi."
Chi:...
"Thảo, trước kia cô nói thần nữ không chỉ có một bạn lữ, sao cô biết vậy?" Chi tùy ý hỏi.
"Bởi vì thần nữ rất xinh đẹp."
"Xinh đẹp."
"Điều này không đúng sao, đồ tốt thì mọi người phải chia sẻ cùng nhau không phải sao." Ninh Thư lạnh nhạt nói.
Chi:...
"Hơn nữa, người ta là thần nữ, thêm vài người bạn lữ thì đã sao."
Chi gãi gãi đầu mình: "Ta luôn cảm thấy có một số thứ bị phá vỡ, khiến mọi người cảm thấy rất khó chịu."
Quy tắc vốn có bị phá vỡ, sẽ khiến người khác khó có thể chấp nhận, Chi của hiện tại thực sự không cách nào chấp nhận được chuyện một giống cái có thể có nhiều giống đực.
Từ trước đến giờ chuyện này chưa từng xảy ra.
Ninh Thư nhún vai.
Kết quả vừa nhìn thấy, bọn họ lần lượt bị mê hoặc bởi làn da mịn màng trắng tinh, dáng vẻ xinh đẹp của thần nữ, còn có cả đồ ăn ngon tự tay cô ta làm ra, do đó ai cũng ở lại Dực Hổ tộc không chịu đi.
Cũng không vừa mắt những giống cái khác nữa.
Nhất là buổi tối nào cũng nghe thấy những âm thanh ám muội, khiến các người thú giống đực quả thực nhiệt huyết sôi trào.
Người đầu tiên không chịu được chính là người Long tộc bá đạo, hắn trực tiếp hóa thân thành rồng bắt Thiên Giai đi, bay đến một nơi rất xa, sau đó giữa ban ngày ban mặt, băng tuyết ngập trời, chỉ lót một tấm da thú, sau đó liền xảy ra sự tiếp xúc cơ thể với khoảng cách bằng âm.
Làm những người thú khác tìm một hồi, dường như muốn lật tung cả bộ lạc lên, ngay cả hang động của Ninh Thư cũng bị những người thú giống đực này lục soát một lượt, bọn họ muốn xem có phải Ninh Thư giấu thần nữ đi rồi không.
Mãi đến khi người thú của Long tộc thõa mãn rồi, mới dẫn Thiên Giai trở về bộ lạc.
Ninh Thư nhìn sắc mặt đỏ bừng của Thiên Giai, nghĩ thầm sao không làm Thiên Giai chết cóng luôn đi.
Thời tiết quá lạnh, lạnh giá đến mức ngay cả người luyện Tuyệt Thế Võ Công như Ninh Thư cũng không chịu nổi, thế mà người ta vẫn còn có thể làm chuyện đó trong tuyết.
Có lẽ là do người thú của Long tộc mở đầu, sau đó liền có người thú muốn giao lưu thân thể với Thiên Giai, trực tiếp bắt Thiên Giai đi, sau đó ấy ấy ấy giữa trời đông tuyết phủ.
Ninh Thư cảm thấy lạnh thay Thiên Giai, ở trong sơn động làm không tốt hơn sao, tại sao cứ phải đi ra ngoài?
Điều khiến Ninh Thư cảm thấy buồn bực đó là, Thiên Giai không hề bị lạnh cóng, mỗi lần trở lại, trên đầu đều bốc khói trắng, hiển nhiên rất nóng, rất thoải mái.
Quả nhiên vận động là cách tốt nhất để sản sinh ra nhiệt lượng.
Chỉ cần Thiên Giai không ở trong bộ lạc, sắc mặt của Thụy lập tức trở nên khó coi, cả người đều cảm thấy phiền muộn, Ninh Thư không chỉ một lần nhìn thấy Thụy đứng canh ở cửa bộ lạc, chờ Thiên Giai cùng những người thú giống đực khác trở về.
Hầy, cảm giác này thật sự rất xót xa trong lòng.
Ninh Thư cảm giác mình đã trải qua thế giới xôi thịt, không thứ gì có thể phá hủy tam quan của cô, nhưng bây giờ tam quan của Ninh Thư lại vỡ nát hết rồi.
“Chơi hội đồng”, ấy ấy với thú, dường như làm cho tam quan của người khác nổ tung.