Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 598 : Hậu viện của tứ gia (4)
Ngày đăng: 06:50 30/04/20
Ninh Thư tắm rửa xong xuôi chuẩn bị đi ngủ, bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, bất kể thế nào cũng phải có một tinh thần và thể xác khỏe mạnh mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Ninh Thư cảm thấy khá may mắn vì Tuyệt Thế Võ Công là của mình chứ không phải đổi lấy từ hệ thống, nếu không thì bây giờ cô không cách nào tu luyện được.
Đúng là chuyện gì cũng phải dựa vào bản thân tự học hỏi, những thứ trong hệ thống nói lấy là lấy, nói thu hồi liền thu hồi, bất ngờ không kịp trở tay, hoàn toàn không quan tâm tới sự sống chết của người ta.
Ba a hoàn cùng phòng đều đi ngủ rồi, Ninh Thư thầm niệm khẩu quyết Tuyệt Thế Võ Công trong lòng.
"Cốc, cốc, cốc..." Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa, từng tiếng vang lên rất có nhịp điệu, cứ như đang gõ vào lòng người vậy.
"Ưm, ai ra mở cửa đi, chắc là các chủ tử cần sai gì đấy." Một a hoàn lên tiếng bằng giọng mũi nhàn nhạt.
"Chắc là Tống cách cách đang mang thai cần việc gì rồi, chủ tử nhà ai thì người ấy ra mà mở cửa." Một a hoàn khác lên tiếng.
Tuy là nói như vậy nhưng ba a hoàn đều bật dậy ra khỏi giường.
Ninh Thư nghe tiếng gõ cửa trong lòng có chút sốt ruột, bỗng chốc liền có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
"Để ta ra mở cửa." Thấy Ninh Thư không động đậy, một a hoàn lườm cô một cái, xỏ giày vào, khêu bấc đèn lên để ngọn đèn dầu sáng hơn rồi mới ra mở cửa.
"Cót két" một tiếng cửa liền mở ra, Ninh Thư hướng về phía cửa liền nhìn thấy a hoàn ra mở cửa xụi lơ trên mặt đất, không có giằng co, cũng không có kêu la đau đớn, cứ thế nằm vật xuống sàn nhà, tắt thở.
Trái tim trong ngực Ninh Thư nặng nề đập, Ninh Thư vội vàng nhảy xuống giường, không buồn xỏ giày chạy thẳng ra cửa, chạy ra tới cửa cô lập tức lùi bước về sau.
Bởi vì cô nhìn thấy một họng súng đen như mực đang nhắm thẳng vào mình.
Súng?
Ngay sau đó một nam nhân mặc áo khoác ngoài màu đen bước vào, vạt áo khẽ tung bay, cả người hắn toát ra hơi thở vô cùng lạnh lẽo, lúc này súng trong tay hắn đang nhắm thẳng vào đầu Ninh Thư.
Ninh Thư: Σ (° °) ︴
Giáo Y đại thúc nhếch khóe miệng, mắt kính lóe lên một tia lạnh lẽo trông hắn càng quỷ quái hơn, nhất là đứng ở trong căn phòng này, có cặp chân dài của hắn làm nền khiến cho cả căn phòng trở nên thấp bé hơn rất nhiều.
Ninh Thư bất giác cảm thấy đại thúc nghe được những lời 2333 vừa nói, khóe miệng nhếch lên với độ cong kia mới đáng sợ làm sao, Ninh Thư liền vội vã chỉ vào một chiếc giường: "Tôi ngủ ở đây."
"Phủi sạch sẽ bụi trên giường cho tôi." Đại thúc lạnh nhạt nói.
Ninh Thư: Σ(°°)︴
Đây là muốn làm gì?
Dưới ánh nhìn của đại thúc, Ninh Thư khom người phủi bụi trên giường, Giáo Y đại thúc lui về phía sau mấy bước, lạnh lùng nhìn Ninh Thư sửa sang lại giường chiếu.
"Xong, xong rồi." Ninh Thư nói với đại thúc đang mân mê khẩu súng.
Đại thúc lúc này mới ngồi xuống, hai chân bắt chéo vào nhau, lộ ra đôi chân dài miên man.
Ninh Thư vốn cũng muốn ngồi xuống, sát bên cạnh đại thúc nhưng Giáo Y đại thúc xoay đầu lại nhìn Ninh Thư nói: "Tránh xa tôi ra."
Ninh Thư:...
Sắp đặt mông xuống giường rồi nên Ninh Thư chỉ có thể lúng túng đứng lên, nói: "Uống trà không? Tôi đi nấu nước pha trà cho chú."
Giáo Y đại thúc nhẹ nhàng nhìn Ninh Thư một cái nhưng không nói gì. Ninh Thư thăm dò chạy hai bước về phía cửa, thấy Giáo Y đại thúc không có chĩa súng vào cô liền lập tức chạy vù ra khỏi phòng cứ như bị lửa cháy tới mông.
Cứu tôi với!
Ninh Thư điên cuồng chạy tới nhà bếp, cài then cửa thật chặt, tựa vào cửa thở hổn hển. Đúng là nước sôi nóng cháy mông mà, cô cũng không dám trở về phòng nữa, về đó chưa biết chừng sẽ bị xóa sổ mất.
Mà Ninh Thư cũng không hiểu tại sao đại thúc lại muốn giết những nhiệm vụ giả kia?