Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 618 : Hậu viện của tứ gia (24)

Ngày đăng: 06:51 30/04/20


Ninh Thư cảm thấy bà vú này không được bình thường, bèn âm thầm theo dõi bà ấy, nhưng từ lần trước Ninh Thư nói không thể ăn món ăn có khẩu vị quá nặng, vú em cũng rất nghe lời ăn đồ ăn nhà bếp làm.



Mang lại cho người khác cảm giác rất lạ, Ninh Thư không nhìn ra có điều gì khác thường, mà vú em cũng an phận cùng Ninh Thư chăm sóc đứa bé.



Ninh Thư không biết có phải do mình quá đa nghi hay không, bà vú này là người nhà mẹ đẻ của Nữu Hỗ Lộc thị tỉ mỉ chọn lựa, vú em có liên quan đến sống chết của đứa trẻ, chắc là sẽ không bất cẩn như vậy... 



Thế nhưng trước kia đã xảy ra chuyện của bà đỡ, nên Ninh Thư không dám buông bỏ sự hoài nghi đối với vú em.



Nhưng mọi thứ của vú em đều rất bình thường, dường như lúc nào cũng ở cùng Ninh Thư.



Ngoại trừ lúc bú sữa, Ninh Thư luôn tách vú em với đứa bé ra, cố gắng để đứa bé tiếp xúc với vú em ít nhất có thể. 



"Ê a, ê a..."



Ninh Thư đang tu luyện thì bị đứa trẻ nằm trong nôi cắt ngang, mở mắt ra thì thấy nó đang duỗi chân, vẻ mặt vô cùng khó chịu.



Ninh Thư nhanh chóng xuống giường, ôm lấy đứa bé, đứa bé dụi đầu vào ngực Ninh Thư, hiển nhiên là muốn bú sữa mẹ, hơn nữa môi của nó cũng trắng bệch. 



Ninh Thư đưa ngón tay vào trong miệng đứa bé, phát hiện khoang miệng của nó rất khô, chắc chắn là đang khát nước.



Ninh Thư không đánh thức vú em, mà cô đi rót nước rồi từ từ cho đứa bé uống.



Đứa bé rõ ràng là quá khát, uống hết cả cốc nước xong nấc một cái, nước theo khóe miệng chảy ra, Ninh Thư dùng tay áo lau nước ở khóe miệng cho nó. 



Ninh Thư bế đứa bé lên, nhẹ nhàng vỗ lưng, đứa bé liền dựa vào lòng Ninh Thư ngủ.



Nhưng Ninh Thư nhanh chóng phát hiện đứa bé có điều gì đó không bình thường, bởi vì ngày hôm sau đứa bé đi vệ sinh rất vất vả, khuôn mặt dùng sức trở nên đỏ bừng, hình như là bị táo bón.




"Cách cách, người bình tĩnh một chút." Ninh Thư điềm tĩnh nói. 



Nữu Hỗ Lộc thị hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn vú em: "Ngươi là người của ai phái đến?"



Vú em khóc lóc nói: "Cách cách, dân phụ thật sự không muốn làm hại tiểu chủ tử."



"Những chuyện ngươi làm chính là đang hãm hại con của ta, ngươi còn dám nói không làm hại con ta." Ánh mắt của Nữu Hỗ Lộc thị vô cùng đáng sợ, giống như là con thú mẹ bị thương. 



Vú em đột nhiên hung dữ nhìn Ninh Thư, chỉ vào Ninh Thư nói: "Tất cả là do Diệu Lăng, đều bởi vì cô ta."



Thấy vú em chỉ vào mình, sắc mặt Ninh Thư thờ ơ, cúi đầu đứng ở một bên không nói gì.



Nữu Hỗ Lộc thị lạnh lùng nhìn vú em, sau đó lướt mắt nhìn qua Ninh Thư đang im lặng không lên tiếng, cúi đầu hôn con của mình, lạnh nhạt nói: "Ồ, cô ta đã làm cái gì." 



Vú em giận giữ nói: "Cách cách, dân phụ mới là vú em của tiểu chủ tử, có trách nhiệm chăm sóc tiểu chủ tử, nhưng Diệu Lăng lại không để cho dân phụ tới gần tiểu chủ tử, nên dân phụ mới nghĩ nếu như đứa bé xảy ra chuyện gì, Cách cách sẽ không đem đứa bé cho Diệu Lăng nuôi nữa."



Ninh Thư: →_→



Ha ha ha, như vậy là do cô sai sao. 



Nữu Hỗ Lộc thị bật cười: "Đây là con của ta, ta cho ai chăm sóc thì người đó chăm sóc, vì lý do này mà ngươi hại con ta, ngươi vẫn còn cố cãi, còn thấy oan ức lắm sao?"



"Dân phụ chỉ muốn tận tâm tận lực chăm sóc tiểu chủ tử, nhưng Diệu Lăng căn bản không để dân phụ tới gần đứa bé." Vẻ mặt của vú em vô cùng căm phẫn.



Ninh Thư nhíu nhíu mày, nhìn bà vú luôn mồm tự xưng là dân phụ, nhưng trong lòng lại cực kỳ nham hiểm.