Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 619 : Hậu viện của tứ gia (25)
Ngày đăng: 06:51 30/04/20
"Có người đã nói gì đó với bà đúng không?" Ninh Thư hỏi vú em.
Vú em dường như rất căm ghét Ninh Thư: "Chả có ai nói gì với ta cả, chỉ vì ta không vừa mắt khi thấy cô chiếm giữ tiểu chủ tử, không muốn tiểu chủ tử gần gũi với một mình cô."
Ninh Thư không nói nên lời, chỉ vì lý do này mà làm hại đứa bé.
Không, chuyện ở phía sau không hề đơn giản như vậy, bất kỳ hành động gì cũng có mục đích của nó.
"Cách cách..." Ninh Thư tiến đến nói vào tai Nữu Hỗ Lộc thị: "Cách cách, nô tỳ cảm thấy bà vú này chắc hẳn đã bị người khác kích động gây xích mích rồi."
Làm vú em cho một gia đình giàu có vô cùng được lợi, huống chi là làm vú em cho cháu trai của đương kim thánh thượng, vô hình trung có thể đạt được rất nhiều lợi ích, nếu như đứa bé ỷ lại vào mình, thì lợi ích mang lại sẽ còn nhiều hơn nữa.
Ninh Thư không cho vú em gần gũi với đứa bé, nên bà ta mới oán hận cô như vậy.
Nếu như sau này còn có người gây chia rẽ, xảy ra chuyện như vậy, thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Nữu Hỗ Lộc thị nhìn lướt qua vú em đang quỳ dưới đất, kìm nén sự phẫn nộ trong lòng đang muốn bộc phát, nói với Đồng Ngọc: "Đi gọi gia đến đây, ta phải nói chuyện này cho gia biết."
Khuôn mặt của vú em lập tức tái nhợt, quỳ xuống dập đầu không ngừng trên mặt đất: "Cách cách, tha cho dân phụ lần này thôi, xin Cách cách khai ân."
"Nhỏ giọng chút, ngươi làm ồn đến đứa bé rồi đấy." Nữu Hỗ Lộc thị nhẹ nhàng nói.
Vú em bị vẻ mặt của Nữu Hỗ Lộc thị hù dọa, lập tức ngậm miệng không dám nói tiếp, khuôn mặt lộ rõ sự hoảng sợ.
Đồng Ngọc đi gọi Dận Chân, đoán chừng là sự việc quá nghiêm trọng, nên Dận Chân lập tức tới, đi vào trong nhà hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Nữu Hỗ Lộc thị rơi nước mắt kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối.
Dận Chân nghe xong, sắc mặt trở nên lạnh lùng, sau đó xoa xoa trán nói: "Chuyện này là thế nào, sao lúc nào cũng gặp phải loại người có tâm địa độc ác thế này."
So sánh hai đứa với nhau, con của nàng thực sự rất mất mặt.
Nữu Hỗ Lộc thị nhìn tiểu Nữu Hỗ Lộc thị, khóe miệng nở nụ cười khó hiểu: "Muội muội, sao muội lại tự mình bế đứa bé thế, sao không đưa vú em bế cho, đứa bé nó khóc như vậy, có phải đói bụng rồi không, để vú em cho nó bú sữa đi."
"Ơ, vú em của đứa bé không đi cùng sao?" Nữu Hỗ Lộc thị thờ ơ hỏi.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nói: "Đứa bé không thích vú em, nên không dẫn vú em tới."
"Vậy sao?" Trong mắt Nữu Hỗ Lộc thị hàm chứa một tia lạnh lùng.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị vâng một tiếng, nàng không để cho con của mình gần gũi vú em, đứa bé không thân cận với mẹ nó, mà lại thân cận với một hạ nhân làm gì.
Ninh Thư ôm đứa bé đứng bên cạnh Nữu Hỗ Lộc thị, nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai tỷ muội bọn họ, trong lòng hiểu ra Nữu Hỗ Lộc thị vô cùng căm ghét tiểu Nữu Hỗ Lộc thị.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nhiều lần muốn hãm hại con của Nữu Hỗ Lộc thị, cho dù Nữu Hỗ Lộc thị chỉ vì con của mình, cũng nhất định sẽ đối đầu với tiểu Nữu Hỗ Lộc thị.
Ninh Thư cảm thấy rất thần kỳ, Nữu Hỗ Lộc thị là một người con gái cổ đại chính cống, nhưng không hề chủ động hại người, ngược lại tiểu Nữu Hỗ Lộc thị từ hiện đại xuyên không đến, sinh sống ở thời bình cùng Nữu Hỗ Lộc thị, lại luôn muốn hại chết một đứa trẻ không biết gì.
Tội lỗi không liên quan đến trẻ nhỏ.
Chỉ bởi vì đứa bé này là Hoằng Lịch, là đế vương tương lai, nên mới muốn hại chết nó.
Lòng người là thứ đáng sợ nhất, không hề liên quan tới người ở nơi nào.
Hành động của tiểu Nữu Hỗ Lộc thị khác gì với những người đàn bà cùng làm vợ thời cổ đại chứ, không khác gì cả, thậm chí nàng sống còn không có nguyên tắc hơn họ.
Chủ động hãm hại người khác với bị động phản kích có sự khác biệt.