Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 632 : Người mang thai hộ (10)

Ngày đăng: 06:51 30/04/20


Ninh Thư không ngừng tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, Cảnh Thiếu Trạch không quay lại, cô có thêm thời gian để tu luyện, tuy rằng hiệu quả tu luyện không được nhiều, nhưng Ninh Thư cảm thấy trong ngực mình không còn cảm giác bức bối nữa.



Cũng coi như có tác dụng về mặt tâm lý.



Sau khi tu luyện được một lúc, có tiếng động vọng lại, Ninh Thư mở mắt, nhìn thấy Cảnh Thiếu Trạch xuất hiện trong phòng Diệp Tích, đáng lẽ hắn phải ở công ty bận rộn với các hợp đồng xuyên quốc gia chứ. 



Cảnh Thiếu Trạch bật đèn, không nhìn thấy Diệp Tích, gương mặt hơi biến sắc, ngồi trên chiếc ghế sofa trong phòng chờ Diệp Tích quay về.



Lúc này, Cảnh Thiếu Trạch mới phát hiện bản thân không có số điện thoại của Diệp Tích, không có cách nào liên hệ được với Diệp Tích.



Điều này khiến Cảnh Thiếu Trạch rất khó chịu, cảm giác cô gái này vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn. 



Cảnh Thiếu Trạch định đi lên tầng hỏi Ninh Thư xem có biết Diệp Tích đang ở đâu không, nhưng buổi sáng hắn có nói phải đi mấy ngày không về, bây giờ lại xuất hiện trước mặt cô thế này, có vẻ không được ổn lắm.



Cảnh Thiếu Trạch suy nghĩ một lát, rồi vào nhà tắm để tắm rửa.



Ninh Thư nhìn thấy Cảnh Thiếu Trạch ở phòng của Diệp Tích với dáng vẻ tự nhiên như không, bĩu môi, Cảnh Thiếu Trạch thật là tích cực, rốt cuộc hắn muốn Diệp Tích sớm mang thai, hay là hắn thật sự say mê cơ thể Diệp Tích. 



Không lâu sau đó, Cảnh Thiếu Trạch quấn khăn tắm bước ra, khăn tắm chỉ che đi phần thân dưới của hắn, lộ ra thân hình gợi cảm.



Cảnh Thiếu Trạch nằm uỵch xuống giường, chờ Diệp Tích trở về.



Cũng khoảng 10 giờ tối, Diệp Tích trở về nhà sau khi tham gia buổi tiệc do mẹ Cảnh Thiếu Trạch bắt ép dẫn tới, về tới phòng nhìn thấy Cảnh Thiếu Trạch đang nằm trên giường. 



Cảnh Thiếu Trạch không mặc quần áo, chiếc khăn tắm vứt trơ trọi dưới sàn, lộ ra thân hình lõa thể, suýt nữa thì Diệp Tích hét lên.



Cảnh Thiếu Trạch nhìn thấy Diệp Tích, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, Diệp Tích đang mặc lễ phục, bộ lễ phục này khiến cô ta khoe được thân hình mảnh mai, chiếc cổ thon dài đeo thêm một chiếc dây chuyền mảnh, khiến cô ta càng xinh đẹp hơn, xương quai xanh rất gợi cảm.



Sắc mặt Cảnh Thiếu Trạch hơi tối sầm lại, nói một cách lạnh lùng: “Mặc đẹp thế này muốn đi quyến rũ ai thế?” 




Mẹ của Cảnh Thiếu Trạch bảo bác sĩ kê cho vài loại thực phẩm dễ mang thai, muốn Diệp Tích mau chóng mang thai. 



Ninh Thư đương nhiên là phát hiện ra sự lo lắng của mẹ Cảnh Thiếu Trạch, bình tĩnh hỏi: “Mẹ, khi nào Diệp tiểu thư mới được làm phẫu thuật?”



Mẹ Cảnh Thiếu Trạch hơi mất kiên nhẫn nói: “Sắp rồi, bác sỹ nói cơ thể Diệp Tích cần có thời gian để điều chỉnh.”



Mẹ Cảnh Thiếu Trạch muốn Diệp Tích có thai một cách tự nhiên, bà không tin vào các biện pháp cấy ghép phôi thai vào tử cung, nếu như xảy ra chuyện gì thì đứa trẻ sẽ bị thiếu sót bộ phận nào đó. 



Cảnh gia đã có một cô con dâu bị bệnh tim rồi, bà không muốn đứa cháu của bà bị khuyết tật, nếu không bà cũng không dám ngẩng đầu với vị trí là phu nhân gia đình giàu có này nữa.



Cảnh gia là gia đình có tiền, muốn mang thai theo cách tự nhiên, sinh con tự nhiên là một việc rất dễ dàng.



Ninh Thư nhíu mày hỏi: “Phải đợi đến bao giờ?” 



Mẹ Cảnh Thiếu Trạch nói: “Phải làm tốt công tác chuẩn bị thì đứa con mới khỏe mạnh được, không thể sốt ruột được.”



Gương mặt Diệp Tích lộ vẻ áy náy, nói với mẹ Cảnh Thiếu Trạch: “Đều là tại con mà ra.”



Diệp Tích cảm thấy có lỗi vì không thể mang thai, Diệp Tích cảm nhận được áp lực không nhỏ, lén nhìn sang Ninh Thư, bây giờ cô ta đã hiểu được tâm trạng của Ninh Thư, một người vợ năm năm rồi không thể mang thai, áp lực này thật quá lớn. 



Ninh Thư nhíu mày, có chút nghi ngờ nói: “Tại sao cô lại phải xin lỗi?”



“Tôi…” Diệp Tích nghẹn lời, cúi đầu không dám nhìn Ninh Thư.



Đứng trước mặt cô ta là Nghê Tịnh - vợ của Cảnh Thiếu Trạch, Diệp Tích cảm thấy rất áy náy và xấu hổ, nhưng những lúc bên cạnh Cảnh Thiếu Trạch, trong đầu cô ta quên mất sự tồn tại của Nghê Tịnh. 



Cô ta cảm giác như mình đã đánh cắp đi tình cảm giữa Cảnh Thiếu Trạch và Nghê Tịnh.