Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 672 : Mau vào trong lòng của vi sư (12)

Ngày đăng: 06:51 30/04/20


Ninh Thư vô cùng thiếu kiên nhẫn với người cứ bám lấy mình này, nếu như bọn họ là người quen còn chưa tính, nhưng tên này đến cái lại muốn đi theo cô luôn.



Rõ ràng là không bình thường chút nào.



Ninh Thư cảm thấy bản thân mình sắp bị đùa đến hỏng rồi, không biết còn chuyện gì đang đợi cô nữa. 



Thanh Việt thấy Ninh Thư tức giận, nhíu mày một cái: "Ta không có ác ý với cô đâu, có lẽ ta nợ cô một đoạn cơ duyên đấy."



Ninh Thư suy nghĩ một chút: "Không có đâu."



Lẽ nào là nguyên chủ Tiêu Tố Tố, vấn đề là Tiêu Tố Tố hoàn toàn không quen biết người này. 



"Tình huống của ta không thể mang theo người khác, ngươi đừng đi theo ta." Ninh Thư lạnh nhạt nói.



Thanh Việt thanh nhã nói: "Không sao cả, cô không cần chăm sóc ta đâu."



Ninh Thư:→_→ 



Phải làm sao đây?



Vốn dĩ vô cùng vui vẻ đến để ăn một bữa ăn thật ngon, lại gặp phải một người như vậy.



Ninh Thư nhìn quả đầu màu xanh lục của hắn, hỏi: "Tóc của ngươi là bẩm sinh đã có à?" 



Thanh Việt gật đầu: "Khi ta biến hóa là có hình dạng như vậy rồi."



Biến hóa!



Quả nhiên là yêu thú. 



"Ngươi là con yêu gì..." Ninh Thư hỏi.



Thanh Việt nhìn Ninh Thư: "Cô đoán xem."



Ninh Thư: Ha hả... 



"Ngươi là yêu thú, vì sao bọn họ không công kích ngươi." Ninh Thư nhỏ giọng hỏi Thanh Việt.



Thanh Việt lướt mắt nhìn người trong đại sảnh: "Bọn họ không dám."



Ninh Thư giơ ngón tay cái, lời này khí phách đấy. 



Ninh Thư ăn đồ ăn trên bàn, chuẩn bị tìm nhà trọ nghỉ ngơi một chút.



Ninh Thư ra khỏi tửu lầu, Thanh Việt cũng theo sau, hỏi: "Bây giờ cô muốn đi đâu?"



"Tìm chỗ ở, thực ra ngươi không cần theo ta, chúng ta không quen biết, cảm ơn ngươi đã mời ta uống nước biển." Ninh Thư thấy hắn không có ác ý, thái độ cũng ôn hòa hơn. 




Ninh Thư cầm ly nước trên bàn, uống hết một cốc nước.



"Ngươi là ma tộc?" Thanh Việt nhìn Ninh Thư, lập tức lắc đầu: "Không đúng." 



"Ngươi bị ma tộc đặt cấm chế." Thanh Việt nói.



Ninh Thư nhìn hắn: "Ngươi cũng biết cấm chế của ma tộc à."



Thanh Việt cười cười; "Khi ta mới vừa biến hóa thành hình, thiên địa này còn chưa có ma tộc, ma tộc xuất hiện sau này." 



Ninh Thư:(⊙ 0⊙)



Lão quái vật.



Trong trí nhớ của Tiêu Tố Tố, ma tộc không biết đã tồn tại bao lâu rồi, nhưng bây giờ Thanh Việt nói thiên địa không có ma tộc. 



"Ngươi có nhớ ngươi đã sống bao lâu rồi không?" Ninh Thư ngoác miệng hỏi.



Thanh Việt lắc đầu: "Không nhớ rõ nữa rồi."



"Bây giờ ta thành được như vậy, là đã trải qua năm tháng vô cùng dài, không ngừng học tập, theo con người học tập, theo cả ma tộc học tập nữa." 



"Đại đạo khiến cho yêu thú có cơ thể cường tráng, nhưng không cho trí tuệ."



Ninh Thư rất phục: "Ngươi rất lợi hại."



Thanh Việt cười: "Cũng là cơ duyên trùng hợp mở ra linh trí thôi." 



"Đại đạo vô hình, tạo ra trời đất, đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt; đại đạo vô danh, nuôi dưỡng vạn vật. Thế giới này có loài người, có yêu thú, ma tộc xuất hiện là để cân bằng loài người, cân bằng mới có thể ổn định được."



Ninh Thư nghe thấy những lời tối nghĩa khó hiểu, hỏi: "Vậy cấm chế trên người ta có thể gỡ bỏ ra được không?"



Thanh Việt gật đầu: "Có thể." 



"Gỡ bỏ như thế nào?" Ninh Thư có chút kích động hỏi, nếu như thoát khỏi cấm chế, như vậy vận mệnh của cô sẽ không nằm trong tay phụ thân ma tộc nữa rồi.



Thanh Việt nhìn Ninh Thư nói: "Cấm chế này cần lấy máu tươi của người ma tộc hạ cấm chế, ta đã từng học qua, chỉ cần có máu tươi của ma tộc, ta có thể giúp cô khoát khỏi cấm chế."



Đùa à, mẹ nó cô còn phải trở về ma tộc đi tìm người cha giẻ rách kia sao. 



"Chúng ta giao đấu đi." Ninh Thư muốn xem xem thực lực của mình như thế nào, trở về tìm ma tộc có thể bị hút thành người khô giống như trong kịch bản hay không.



"Cô đánh không lại ta đâu." Thanh Việt lắc đầu.



"Ta biết ta đánh không lại ngươi, ta chỉ muốn biết bây giờ thực lực của mình như thế nào thôi." Ninh Thư có chút cạn lời