Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 793 : Hello, Cậu! 28

Ngày đăng: 06:53 30/04/20


Huống hồ những nhân viên trong công ty của Tịch Mộ Thành cũng không bán mạng cho hắn.



Tịch Mộ Thành có tiền, thế nhưng nhân viên của hắn không phải ai cũng có tiền.



Ninh Thư đã bỏ rất nhiều công sức vào công ty của Thời gia, phía của Tịch Mộ Thành cũng đang gặp phải phiền toái, nếu không với tính cách của Tịch Mộ Thành thì sao hắn có thể bỏ qua cơ hội lần này. 



Không đi gây thêm rắc rối thì không phải là Tịch Mộ Thành.



Nhưng mà bây giờ hắn cũng đang gặp phiền toái cho nên mới không đến quản lý công ty.



Ninh Thư đến bệnh viện là đi thẳng vào phòng của lão già, ông ấy đã tỉnh lại, nhưng mà tinh thần vẫn còn không tốt, không nói được mấy câu. 



Người giúp việc đang chăm sóc cho lão, giúp ông ấy lau mặt lau tay.



“Cha.” Ninh Thư lên tiếng chào lão.



Lão nhìn thấy Ninh Thư thì suy yếu nói: “Chú Trương đã chết rồi sao?” 



“Đã chết rồi.” Ninh Thư nói: “Cứu chữa thất bại, gã tài xế gây ra tai nạn là nhận tiền để giết người.”



Lão không nói gì, một lúc sau mới lên tiếng: “Gọi luật sư của cha đến.”



Gọi luật sư, xem ra ông ấy muốn lập di chúc rồi. 



Ninh Thư gọi điện cho luật sư riêng của lão già đến, một lúc sau thì có một vị luật sư mặc vest, đi giầy da xuất hiện ở trong phòng bệnh.



Nhưng mà bên cạnh hắn còn có một ông cụ có tuổi xấp xỉ với tuổi của lão.



Ông lão đó đi đến giường bệnh của lão rồi hỏi: “Có thể qua được đợt này sao?” 



Ông lão này là người bạn từ thời còn trẻ đến giờ, và cũng là luật sư riêng của lão, hiện tại chức vị luật sư do con trai của ông ấy kế thừa.



Địa vị của ông lão này ở trong lòng của lão già rất cao, ngay cả Lệ Na cũng phải gọi ông ấy một tiếng chú Chu.




Cũng may là có kình khí của Tuyệt Thế Võ Công đang từ từ điều dưỡng cơ thể cho cô nếu không thì sẽ khó chịu hơn nhiều. 



Ninh Tư hầu như chỉ ở trong bệnh viện, ngày hôm sau lại đến công ty để đi làm, cơ bản là không trở về biệt thự.



Biệt thự cũng trở thành nơi nghỉ phép của Tịch Mộ Thành và Thời Tư Nam, hai bọn họ sống trong thế giới của hai người, giống như là thiên đường vậy.



Thời Tư Nam cũng không gọi điện hỏi thăm một câu, không hỏi thăm tình hình của ông ngoại, tại sao mẹ lại không về nhà, có lẽ là nó còn mải chơi với Tịch Mộ Thành, sướng đến nỗi quên hết mọi thứ. 



Người phụ nữ đôi lúc vì đàn ông mà ngay cả mạng của mình cũng không cần, người thân cũng không cần quan tâm, khoan dung đến nỗi cho dù người thân của mình đã bị chết hết nhưng vẫn có thể hạnh phúc sống bên kẻ thù!



Ninh Thư cười lạnh một tiếng, cứ chơi tiếp đi, chơi càng vui càng tốt.



Cuộc đời ngắn ngủi, cho nên nếu vui vẻ được thì cứ vui vẻ đi. 



Ninh Thư ở lại bệnh viện để chăm sóc cho ông già, tuy tinh thần của ông ấy không quá tốt, phần lớn thời gian đều đang ngủ.



Ban ngày thì Ninh Thư đến công ty để đi làm, mỗi ngày đều đi từ bệnh viện đến công ty rồi từ công ty về bệnh viện.



Ninh Thư vừa làm xong mọi việc thì thư ký vào nói với Ninh Thư: “Tổng giám đốc, hôm nay phó tổng giám đốc đến công ty.” 



Ninh Thư nhíu mày, tại sao hắn không cùng Thời Tư Nam ở chung một chỗ.



“Phó tổng giám đốc đề ra một dự án hợp tác, là hợp tác với công ty HJ, để mở rộng nguồn năng lượng mới.” Thư ký nói.



Ninh Thư cười lạnh một tiếng, HJ chính là công ty của Tịch Mộ Thành, hơn nữa việc khai phá nguồn năng lượng mới cũng rất tốn kém. 



Chẳng qua là nghĩ cách để moi tiền của công ty mà thôi, bây giờ mấy câu lạc bộ của Tịch Mộ Thành đều phải ngừng kinh doanh để điều tra, một công ty thì bị tình nghi trốn thuế, cho nên tình huống của hắn không được khá cho lắm.



Cho nên bây giờ công ty của Thời gia chính là kẻ ngốc lại nhiều tiền, để cho hắn tùy tiện đục khoét, lấy tiền của Thời gia nhưng trong lòng thì mắng chửi người của Thời gia, vẫn luôn cảm thấy Thời gia nợ hắn.



Hắn đúng là mơ mộng quá rồi, rốt cuộc là Thời gia nợ hắn cái gì.