Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 842 : Ai là hung thủ 3

Ngày đăng: 06:54 30/04/20


Ninh Thư yên lặng nhìn đại thúc đeo găng tay, thò vào trong nội tạng, cắt dạ dày ra kiểm tra cẩn thận.



Đúng là thích ứng nhanh quá nha, Ninh Thư yên lặng nuốt nước bọt.



“Cô cho rằng hung thủ là ai?” Trương Gia Sâm ở bên cạnh hỏi Ninh Thư.



“Tất cả mọi người đều trong diện tình nghi.” Ninh Thư lạnh nhạt nói.



Người ở cùng phòng với người chết, gồm cả cô và Mai Tử Thanh đều đáng nghi, có khi lúc cô chưa nhập vào thân thể này, nguyên chủ đã giết người thì sao.



Cũng có thể là mấy người trong phòng này hợp tác với nhau giết người, cũng có thể là chủ nhân của bút vẽ - Phan Thìn.



Nói chung có vô số khả năng, cho nên không thể xác định được.



Sao chủ tịch câu lạc bộ Phàn Tuấn Dương lại chọn một chỗ như vậy chứ, lúc Ninh Thư nhìn qua cửa sổ ra ngoài có thấy xung quanh có mấy gia đình, hết sức yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài tiếng chó sủa.



Không có một bóng người.



Ninh Thư nghĩ nát óc cũng không ra, vì sao người chết đầu tiên lại là người bên cạnh cô.



Mỗi lần tử vong đều không giống nhau, trình tự cũng không giống nhau, căn bản không có chút quy luật nào.



Mỗi thành viên trong câu lạc bộ quốc họa đều khả nghi, nhưng ai cũng gặp nguy hiểm.



Trương Gia Sâm hé mắt: “Có khi nào là lực lượng quỷ quái gì không?”



“Chắc không phải là lực lượng quỷ quái đâu.” Mai Tử Thanh lắc đầu: “Tôi có thể chất thông linh, quanh đây cũng không có bất kỳ từ trường kỳ quái nào.”



Ninh Thư hơi kinh ngạc mà nhìn Mai Tử Thanh, không ngờ Mai Tử Thanh còn có bản lĩnh này.



Ninh Thư suy nghĩ một lát, cầm lấy tay Trương Gia Sâm bên cạnh, lấy chút máu trên đầu ngón tay, miệng lẩm bẩm chú ngữ, bôi máu lên mí mắt.



“Mẹ kiếp, thân thể này không phải trai tơ.” Ninh Thư tỏ ra vô cùng ghét bỏ, kết quả không nhìn thấy gì hết.



Ninh Thư lau máu trên mí mắt đi.



“Quanh đây rất bình thường, những cái chết này do người tạo ra.” Đại thúc lạnh nhạt nói: “Mang thi thể ra ngoài.”
Mai Tử Thanh kéo Ninh Thư vào phòng, trong nhà chính, mấy người ngồi xung quanh cái bàn.



Mấy người này đều là nhiệm vụ giả, bây giờ đang ngồi bàn chuyện.



Mỗi người có một cách nghĩ riêng, dần dần tìm hiểu mọi chuyện.



“Ôi, tôi bị nhiệt miệng rồi.” Một nam sinh che lấy miệng mình, vẻ mặt bất đắc dĩ.



Ánh mắt nam sinh kia chuyển lên mặt Ninh Thư, nói: “Nghe nói nước bọt của các em gái có thể chữa nhiệt miệng đó.”



Ninh Thư lắc đầu nói: “Chuyện này chưa được khoa học chứng minh.”



Sao lúc nghiêm túc này lại nói chuyện như vậy chứ?



Rõ ràng Lô San San rất xinh đẹp, sao không hỏi nước bọt của Lô San San mà lại hỏi cô, lẽ nào thân thể này cũng rất xinh đẹp?



Vừa nhìn dáng vẻ không đứng đắn này, Ninh Thư biết ngay đây là nhiệm vụ giả siêu cấp 795, mắng nhiệm vụ giả siêu cấp là kỹ nữ siêu cấp.



“Cho tôi ít nước bọt của cô, có được không, đau lắm đó, trắng loét đầu lưỡi rồi, khẽ chạm là thấy đau luôn ý.” 795 nói với Ninh Thư.



Ninh Thư thấy phiền không chịu được, khạc một tiếng, khạc ra một cục đờm từ trong cổ họng, nhổ lên bàn: “Cậu liếm đi.”



Những người khác:...



Đại thúc nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt tràn đầy sát khí: “Lau sạch đi.”



Ninh Thư:...



Ninh Thư lấy giấy lau sạch sẽ, 795 cũng không xin nước bọt của Ninh Thư nữa.



Trương Gia Sâm yên lặng nhìn Ninh Thư, ánh mắt thâm trầm, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.



“A…”



“Chết người rồi…”