Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 864 : Thôn nữ sống lại (3)
Ngày đăng: 06:54 30/04/20
Ninh Thư cầm trong tay lưỡi dao sắc bén, định cho Lý cẩu tử một chút giáo huấn, nghe được ngoài phòng có tiếng bước chân vội vội vàng vàng hướng tới bên này.
"Nhị muội nói đi nhà xí, nhưng đến bây giờ người cũng không thấy đâu."
"Khắp nơi đều đã tìm."
Ngoài phòng tiếng nói chuyện càng ngày càng gần, tiếng bước chân càng lúc càng lớn, hơn nữa nghe tiếng bước chân, người còn không ít.
Ninh Thư trong đầu rất nhanh suy nghĩ, hiện tại quan trọng nhất là không thể dính líu quan hệ cùng Lý cẩu tử.
Đem dao găm thu lại, Ninh Thư mở ra cửa sổ, từ cửa sổ nhảy ra ngoài, sau đó đóng cửa sổ lại.
Ninh Thư vòng qua gian phòng, về tới phòng khách.
Trên bàn phòng khách bày sợi chỉ nhiều màu sắc, là chỉ để đan túi lưới.
Bạch Y Xảo sống lại rất biết đan túi lưới, lúc ở nhà giàu đã gặp nhiều kiểu dáng, phu nhân nữ tử chung quanh đều tới cùng học với nàng, Trần Nhị Muội cũng tới theo học.
Nhưng đang ở nhà Phương Dũng lại bị Lý cẩu tử làm bẩn.
Bây giờ Bạch Y Xảo và Phương Dũng đã thành thân.
Ninh Thư cầm lấy túi lưới còn chưa đan xong trên bàn, Ninh Thư một tay đan túi lưới, đi tới gian phòng bỏ hoang trong hậu viện.
"Ớ, mọi người đều ở chỗ này làm gì?" Ninh Thư vẻ mặt hiếu kỳ: "Ta nói sao trong phòng chả có ai, thì ra mọi người đều chạy đến đây."
"Muội muội, muội chạy đi đâu, em gái Bạch gia nói không thấy muội." Một người đàn ông tử hỏi Ninh Thư.
Trần Nhị Muội bị nhét cho Lý cẩu tử làm vợ, Lý cẩu tử người này chính là thằng lưu manh đúng theo bản chất, nói đến lưu manh đều nhắc tới hắn, chính là một kẻ không cần mặt mũi, không có trách nhiệm của người đàn ông, không biết liêm sỉ, là thằng vô liêm sỉ nhất trên đời.
Lý cẩu tử hết ăn lại nằm, sẽ không vì gia đình mà bôn ba, cỏ mọc dài trên ruộng cũng không biết nhổ đi, trong nhà không còn gì ăn, thì hoặc là đi trộm, hoặc là mặt dày tới nhà người khác xin ăn.
Nói chung Lý cẩu tử chính là một cặn bã hết thuốc chữa vô nhân tính.
Trần Nhị Muội gả cho hắn, trong nhà chuyện gì cũng phải làm, giặt quần áo, chuyện đồng áng đều đặt trên người Trần Nhị Muội.
Trong nhà có một chút tiền là Lý cẩu tử sẽ cướp đi, đi ra ngoài chơi bời rượu chè, còn động thủ đánh Trần Nhị Muội, thường thường tự cho là ân nhân cứu mạng của Trần Nhị Muội, nói nếu như không phải là mình cưới Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội sẽ bị ngâm lồng heo.
Trần Nhị Muội vất vả không gì sánh được, còn phải đối mặt với sự đối xử không phải cho người của Lý cẩu tử, thậm chí đánh Trần Nhị Muội đến mức sảy thai, chảy nước ối còn phải xuống ruộng làm việc, cắt cỏ heo, làm toàn việc nặng.
Lý cẩu tử chưa bao giờ biết phụ một tay, sẽ không quản Trần Nhị Muội sống hay chết, có đôi khi về đến nhà, liền đem Trần Nhị Muội đè lên giường, chưa bao giờ nghĩ tới cảm nhận của Trần Nhị Muội.
Hơn ba mươi tuổi Trần Nhị Muội đã thành ma.
Ninh Thư thở dài một hơi, thảo nào trong thời đại coi chồng là trời, mà Trần Nhị Muội lại muốn trả thù Lý cẩu tử.
Dưới dâm uy của Lý cẩu tử, ngay cả lòng phản kháng Trần Nhị Muội cũng không có, cho dù muốn trả thù cũng để cho Ninh Thư tới trả thù.
Đây chính là cuộc sống của nữ tử thời cổ đại, danh tiếng chính là một gông xiềng nặng nề đặt trên cổ, rõ ràng Trần Nhị Muội là người bị hại, không có ai quan tâm Trần Nhị Muội phải chịu tổn thương gì, ngược lại muốn đem Trần Nhị Muội đi ngâm lồng heo.
Lý cẩu tử chỉ chịu chút nghiêm phạt không nhẹ không nặng.
Trần Nhị Muội bị mài đến không còn một chút cảm xúc nào, nếu như là Ninh Thư, cho dù chết, cho dù có sống mái một phen cũng phải làm cho Lý cẩu tử đẹp mặt.