Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 901 : Thôn nữ sống lại (40)
Ngày đăng: 06:54 30/04/20
Đợi dạy căn bản cho những học trò này xong, những học trò này có thể xử lý cơ bản vết thương, Ninh Thư nói với Yến hoàng rằng mình tưởng niệm cha mẹ, muốn về nhà một chuyến.
Cũng không biết hiện tại hai cụ ở Trần gia thế nào, viết thư không biết lúc nào mới có thể đến, về nhà một chuyến so với thư còn nhanh hơn.
Yến hoàng đáp ứng một tiếng, không phải là đại sự gì, có thể đồng ý, còn phái một đội ngũ hộ tống Ninh Thư trở về, Ninh Thư hành lễ nói rằng: "Không cần, thần tự mình trở về là được rồi, hiện tại ở tiền tuyến căng thẳng, không cần vì mấy việc nhỏ không quan trọng ấy của thần mà hao tổn nhân lực."
"Phú quý rồi mà không về quê thì khác chi mặc đồ đẹp đi ngủ, tất cả vinh quang của cô đều do mình nỗ lực đạt được, phú quý về quê mới tốt." Yến hoàng nói rằng: "Thân phận bây giờ của cô khác rồi, đương nhiên không phải người bình thường rồi."
"Tầng cấp gì thì làm chuyện đó."
Ninh Thư:...
Ta quỳ, đây không phải là câu trước đây cô nói cùng Yến hoàng sao, bây giờ là muốn báo thù sao?
"Thần trước đây nói bậy bạ, Hoàng thượng thứ tội." Ninh Thư nửa khum người hành lễ.
"Không sao cả, ta sẽ không để ở trong lòng." Yến hoàng nói.
Ninh Thư:...
Trời ơi, cảm giác thằng này mang thù rồi.
Lúc này, một hai cung nữ bưng khay đến, trong khay bày một thân nữ trang ửng đỏ đắt tiền, trong hai cái khay là các loại đồ trang sức.
"Là con gái thì mặc nữ trang trở về." Yến hoàng nói.
Ninh Thư hành lễ: "Thần khấu tạ hoàng ân."
Ninh Thư nói với Trần Lực là muốn về nhà, Trần Lực muốn đem phó tướng bên cạnh mình phái cho Ninh Thư, Ninh Thư trực tiếp cự tuyệt.
Ngày hôm sau, Ninh Thư mang theo một đội nhân mã hùng dũng về nhà, lúc nhanh lúc chậm quay về trấn trên.
Đã lâu chưa về nhà, Ninh Thư cảm giác có chút bồi hồi.
Tại trấn trên, Ninh Thư tắm sơ một phen, đổi lại nữ trang, có nha hoàn giúp Ninh Thư búi tóc lên, cài trâm lên tóc.
Trên mặt trang điểm, vẫn thật sự có cảm giác duyên dáng sang trọng.
Chuyện của Trần gia, Phương gia, toàn bộ thôn trấn đều truyền ầm lên rồi, Bạch Y Xảo không ngờ đời này Trần gia còn tốt hơn so với đời trước.
Tên Trần Lực ngốc nghếch kia lại thành tướng quân, một nhà hai tướng, hơ, Trần Nhị Muội một cô gái cũng có thể trở thành tướng quân hả?
Nàng cho là mình có thể thay đổi vận mệnh, có thể cùng Phương Dũng ở bên nhau, vận mệnh lại càng thêm cưng chiều Trần Nhị Muội, từ cáo mệnh phu nhân biến thành nữ tướng quân, được ban kim bài miễn tử, hưởng thụ đãi ngộ của Công chúa.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì hả!
Lẽ nào Phương Dũng và Trần Nhị Muội còn muốn ở bên nhau sao?
Bạch Y Xảo nắm thật chặt tay dưới làn váy, khớp xương trắng bệch, nàng tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy r.
Nàng và Lý cẩu tử bỗng dưng xảy ra quan hệ, nhất định có liên quan đến Trần Nhị Muội.
Phương Dũng, Phương Dũng, lẩm bẩm mãi cái tên này, Bạch Y Xảo đau lòng như cắt.
Ràng buộc lớn nhất lúc nàng sống lại chính là Phương Dũng, người không bỏ xuống được chính là Phương Dũng, vốn nên hạnh phúc ở chung với Phương Dũng.
Bạch Y Xảo hít một hơi thật sâu, mở hộc tủ ra bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Ôn Ngọc đi tới, thấy Bạch Y Xảo thu dọn đồ đạc, nhịn không được hỏi: "Cô muốn đi đâu?"
"Ta muốn đi tìm Phương Dũng, hắn không thể đối với ta như vậy." Bạch Y Xảo kiên định nói.
Ôn Ngọc có vẻ khó chịu khinh bỉ, nói rằng: "Phương Dũng đã bỏ cô rồi, cô đi tìm hắn như thế chẳng qua chỉ tự rước lấy nhục mà thôi."
Bạch Y Xảo hít một hơi thật sâu: "Ta và Phương Dũng không thể xa nhau như vậy, Phương Dũng chính là toàn bộ của ta."
Ôn Ngọc không ngờ, chính mình ở cạnh Bạch Y Xảo gần ba năm, cũng không đi vào lòng của nàng.
Hắn chịu áp lực trong nhà, dự định cưới Bạch Y Xảo bị chồng ruồng bỏ, hơn nữa còn là người mất trinh bị chồng ruồng bỏ, nhưng Bạch Y Xảo cũng không đồng ý.
Trong lòng của nàng chỉ có Phương Dũng.
"Ôn Ngọc, cám ơn ngươi, ngươi là người tốt, ngươi sẽ gặp một người thật lòng yêu ngươi, một cô gái mà thể xác và tinh thần đều thuộc về ngươi." Bạch Y Xảo nói rằng: "Ta không xứng với ngươi."